http://quy-blog.blogspot.com/search?updated-max=2011-06-05T14%3A05%3A00%2B07%3A00&max-results=7
Nguyễn Hữu Quý
Đặt vấn đề:
Sau sự kiện có
thể gọi là chưa từng có trong mức độ leo thang của Trung Quốc ở Biển Đông bằng
việc 03 tàu Hải giám, mà thực chất là tàu chiến, cắt cáp của Tàu Bình Minh02
ngày 26/5; truyền thống yêu nước của người Việt lại có dịp bùng nổ, cho dù hiện
đang ở trong nước, hay công tác và định cư ở nước ngoài.
Nguy cơ một cuộc
chiến tranh xẩy ra trên Biển Đông sẽ là không tránh khỏi; bởi những tham vọng
của Trung Quốc đã có cơ hội đạt đến đỉnh điểm. Thậm chí, truyền hình Trung Quốc
còn chiếu chương trình lên kế hoạch tấn công Việt Nam (1).
Sau khi người
phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam lên tiếng chống đối hành vi này của Trung Quốc
thì bà Khương Du người phát ngôn Bộ Ngoại giao Trung Quốc cho rằng Việt Nam cần
tránh tạo “những sự cố mới” tại Biển Đông; và khẳng định (2):
"Các hoạt
động thực thi mà các tàu hàng hải của Trung Quốc đã tiến hành đối với các hoạt
động bất hợp pháp của tàu Việt Nam là hoàn toàn hợp lý”.
Như vậy, người
Việt Nam phải nhớ và
hiểu rằng, sau sự kiện ngày 26/5/2011; Trung Quốc đã chính thức coi vùng biển
trong phạm vi “lưỡi bò Trung Hoa” đã là của họ. Mọi sự hoạt động của tàu Việt Nam kể cả trong
phạm vi chủ quyền 200 hải lý theo luật pháp quốc tế, kể từ nay đều bị người
Trung Quốc đã cho là… bất hợp pháp. Một sự leo thang cực kỳ nguy hiểm, báo hiệu
sự khởi đầu cho một cuộc chiến tranh. [Trung Quốc đã đi từng bước một nhằm đã
biến từ cái không thể sang cái có thể và chuyển thành điều tất yếu, đương
nhiên; đây là “thành quả” của “quan hệ 4 tốt và phương châm 16 chữ” mà Trung
Quốc đã lừa gạt được từ lâu].
Cùng với việc xem
“Biển Đông là lợi ích cốt lõi” thì việc dùng giải pháp quân sự để giải quyết
tranh chấp, đặc biệt là với Việt Nam (được Trung Quốc cho là yếu nhất) sẽ như
là một hiển nhiên, là quyền Trung Quốc.
Trong bài: “Việt Nam hãy chuẩn
bị một cuộc chiến tranh vệ quốc chống Trung Quốc xâm lược!”(3), tôi đã tiên
liệu rằng: Điều băn khoăn cuối cùng của Trung Quốc trong việc chọn thời
điểm khởi sự, chính là dư luận quốc tế.
Chuối ngọc trai (màu
đen)
và đường vận chuyển dầu
mỏ trong tham vọng đại dương của Trung Quốc
Cơ sở cho nhận
định này xuất phát từ tầm quan trọng của Biển Đông trong chiến lược bành trướng
của Trung Quốc; trong khi khu vực Đông Bắc Á con đường tiến ra đại dương của
Trung Quốc bị chặn lại bởi các cường quốc Nhật Bản, Nam Triều Tiên, Đài Loan,
và kể cả Philippin, với sự đảm bảo của Hạm đội 7 Hải quân Hoa Kỳ đóng tại Nhật
Bạn; đấy là chưa kể đến phía ngoài là “Chốt biên phòng” Guam của Mỹ. Vì vậy,
Biển Đông là lợi ích sống còn của Trung Quốc trong tham vọng bành trướng ra đại
dương và khẳng định cường quốc của mình.
Để thực hiện tham
vọng này, “cái gai” lớn nhất trong con mắt người Trung Quốc chính là Việt Nam,
với “mặt tiền” án ngữ hơn 3.000 km chiều dài Biển Đông theo phương Bắc-Nam; do
đó, không sớm thì muộn, buộc Trung Quốc phải gây chiến mới có thể thực hiện
giấc mộng “lưỡi bò Trung Hoa”, và xa hơn là giấc mơ “chuỗi ngọc trai” (String
of Pearls).
Bằng chiếc thòng
lọng “quan hệ 4 tốt và phương châm 16 chữ”, ban đầu núp bóng là để “Bảo vệ chủ
nghĩa Mác Lênin”, nhưng thực chất là mua chuộc, đưa một số lãnh đạo Việt Nam
lún sâu vào sai lầm lịch sử từ cách đây khoảng 20 năm; và đến hôm nay, một số
lãnh đạo Việt Nam đã bị thòng lọng đang dần xiết cổ, và chỉ biết im lặng, ú ớ,
nhượng bộ từng bước… mặc cho các sự kiện ngoài Biển Đông là hết sức nghiêm trọng
đối với vận mệnh đất nước diễn ra như trong những ngày qua.
Mặc dù có rất
nhiều ý kiến của người Việt Nam ta cho rằng, rất khó để có thể xẩy ra một cuộc
chiến tranh trên Biển Đông do Trung Quốc phát động trong thời gian tới; tuy
nhiên, như đã nói trên, nếu không chủ động gây ra một cuộc chiến trên Biển Đông với Việt
Nam, thì không bao giờ Trung Quốc có được giấc mơ “lưỡi bò Trung Hoa”.
Phải hiểu hết
được khái niệm “lợi ích cốt lõi”, đặt Biển Đông ngang với Tây Tạng, Tân Cương,
Đài Loan, thì mới thấy hết được tầm quan trọng của Biển Đông đối với người
Trung Quốc là như thế nào.
Và, với dòng máu
di truyền mang bản chất xâm lăng để “mở mang bờ cõi”, thì Biển Đông là vấn đề
cốt tử trong tiến trình phát triển của dân tộc Trung Hoa.
Vì vậy, việc khởi
sự và đưa Việt Nam vào một
cuộc chiến tranh để qua đó lấy trọn được Biển Đông là một bước đi tất yếu của
giới lãnh đạo Bắc Kinh.
Chính vì thế,
trong mấy năm gần đây, dân cư mạng Trung Quốc rất nóng lòng cho một cuộc chiến
được gọi là “thu hồi Nam Sa” mà giới lãnh đạo Bắc Kinh đã kích hoạt rất thành
công nhằm chuẩn bị dư luận trong nước họ.
Gần đây nhất,
ngày 30-5-2011 Trung Quốc đã đưa tin lên truyền hình với kế hoạch tiến đánh VN
theo 3 vị trí, và sẽ trấn giữ Vịnh Bắc Bộ và đồn trú tại Tây Nguyên, là 2 khu
vực quan trọng nhất của VN, đồng thời họ tiến chiếm luôn Trường Sa…
Lạm bàn về kế
hoạch tấn công của Trung Quốc.
Trong một góc
nhìn cá nhân của một người có hiểu biết trung bình, lại rất “trái nghề”; không
có nhiều kiến thức trong lĩnh vực quân sự, nhưng vì sự lo lắng cho đất nước,
chính vì thế mà tôi viết ra những suy nghĩ như sau:
Kịch bản cho một
cuộc chiến mà lãnh đạo Bắc Kinh đưa ra với phương châm: tổng lực, nhanh gọn, đạt được mục tiêu ở Biển Đông… có thể được
đặt dưới những cái tên: “thu hồi Nam Sa”, “dạy cho Việt Nam một bài học nữa”,
hoặc “lập lại chủ quyền của Trung Quốc trên Biển Nam Trung Hoa” v.v.., và có
thể sẽ là:
1. Sau khi bằng
các thủ thuật để Việt Nam gặp sai lầm (và rất có thể cũng không nhất thiết là
đợi cho đến lúc phía Việt Nam gặp sai lầm), Trung Quốc sẽ tuyên
chiến, đồng thời ra lời “hiệu triệu” để hơn một tỷ người Trung Quốc ủng hộ cuộc
chiến mà họ lừa phỉnh nhân dân được cho là chính nghĩa; Việc “bật đèn xanh” để
công khai trên các trang mạng, và chiếu trên truyền hình, được xem như là bước
đi đã chín muồi.
2. Trước khi
tuyên bố ra toàn thế giới, đương nhiên là đã có sự đụng độ giữa Hải quân Trung
Quốc và Hải quân Việt Nam trên Biển Đông; rất có thể Trung Quốc sẽ cắm cờ Việt
Nam trên tàu Trung Quốc và có sự nổ súng, ngụy tạo ghi hình… làm cứ liệu công
bố trước toàn thế giới.
Đây là khả năng
rất có thể xẩy ra, thậm chí với nhiều kịch bản khác nhau. Vì chỉ có như vậy
Trung Quốc mới có lý do khai chiến.
3. Ngay sau lời
tuyên bố là hàng trăm, thậm chí là hàng ngàn Tàu chiến với hải trình từ Đảo Hải
Nam, Quần đảo Hoàng Sa sẽ tiến về Trường Sa; Không ngoại trừ một số sẽ tiến vào
hướng đất liền có nhằm đánh “vỗ mặt” vào hậu phương từ đường Biển gây rối loạn.
4. Trên đất liền,
dọc biên giới phía bắc là tiếng súng đì đoàng bắn từ bên kia Biên giới vào lãnh
thổ Việt Nam, hòng phân chia lực lượng của quân đội Việt Nam ở biên giới phía
bắc; nếu điều kiện cho phép thì tiến sâu hơn nhằm tạo thành nhiều chiến trường
buộc Việt Nam phải đối phó trên nhiều mặt trận, gây rối loạn cho công tác tổ
chức, điều hành chiến tranh của Việt Nam…
5. Nhưng đòn “phủ
đầu” của Trung Quốc lại là từng tốp với hàng chục máy bay xuất phát từ Vân Nam,
Quảng Đông… trực chỉ các mục tiêu quân sự của Việt Nam; đó là các sân bay ở
miền Bắc (do cự ly gần có thể đủ nhiên liệu quay trở về), là các điểm đặt hỏa
tiễn phòng không, K-300P Bastion v.v..
Trong lúc Việt Nam đang đối
phó với những tình huống bất ngờ ngay trong đất liền, thì ngoài Biển Đông mọi
sự như đã an bài theo tính toán của người Trung Quốc. Nghĩa là, bằng một lực
lượng đông hơn gấp nhiều lần, bằng hỏa lực mạnh từ các tàu chiến (kể cả tàu
ngầm đã tiến đến gần mục tiêu từ những đêm hôm trước), và máy bay ném bom…
Trung Quốc đã san phẳng các đảo có người và các dàn DK của Việt Nam và thực
hiện đổ bộ quân lên các đảo…
Việt Nam, nếu không có phương án để đối phó với kế sách này của Trung
Quốc thì xem như cầm chắc thất bại.
6. Các sân bay và
cơ sở phòng không từ Nghệ An trở ra sẽ là mục tiêu đầu tiên trên đất liền để
Trung Quốc tiêu diệt, nhằm hỗ trợ và tạo an toàn cho lực lượng hải quân và
không quân ngoài Biển Đông thực hiện nhanh gọn việc chiếm các đảo theo chiến
lược vạch ra.
Với những diễn
biến trên; Về phía nước ta, chỉ cần Trung Quốc thả một quả bom đầu tiên, hay
loạt đạn đầu tiên trên lãnh thổ Việt Nam; thì lập tức, Việt Nam phải bằng mọi
giá triệt tiêu cơ sở quân sự của Trung Quốc ở Hoàng Sa (quân đội ta, bằng lực
lượng không quân hoàn toàn làm được việc này). Đây được xem như là “đánh vào
hậu phương” của Trung Quốc, tạo ra sự bất ngờ ngược trở lại dành cho bọn xâm
lược chủ động gây chiến.
Những vấn đề được
đặt ra từ phía Việt Nam.
Với tham vọng,
mưu mô, lật lọng và xảo quyệt… của giới lãnh đạo Bắc Kinh và dòng máu Đại Hán, thì mọi thứ
nên được tính đến để giảm thiểu sự bất ngờ. Sự táo bạo và bất ngờ gần như đã
dành 50% chiến thắng, bài học này thì có lẽ không có nước nào hơn Việt Nam;
nhưng tiếc thay, lần này lại là cuộc chiến tranh phòng thủ mang tính thụ động
của nước ta.
Như vậy, tạo sự
bất ngờ từ phía nước ta chính là có nhiều phương án đối phó và nhiều phương án
chủ động phản công trở lại để tiêu diệt lực lượng không quân trên bộ lẫn trên
biển và tàu chiến Trung Quốc ngoài Biển Đông.
Theo tôi, những
việc cần phải làm là:
1. Đài truyền
hình TP HCM cần có phương án để thay thế đài truyền hình Trung ương khi Hà Nội
có biến cố xẩy ra. Đáp ứng nhu cầu thông tin trong mọi lúc đến cả nước.
2. Lực lượng
không quân và phòng không bờ biển là yếu tố quyết định đến thắng lợi của Việt Nam trong trận
chiến này. Vì vậy, đảm bảo an toàn cho các căn cứ quân sự Phòng không-không
quân và cơ số máy bay (kể cả các loại MIC đã lạc hậu, miễn là phi công gan dạ,
dũng cảm… vì đường bay của Việt Nam ta là không dài), và cơ số đạn dược, tên
lửa là vấn đề sống còn lần này.
Riêng máy bay,
phải có sơ đồ bay từ nhiều hướng (từ nhiều sân bay) xuất phát tại một thời điểm
để xạ kích, tiêu diệt tàu chiến quân xâm lược ngoài Biển Đông.
Với những máy bay
lạc hậu thì có nhiều tốp làm nhiệm vụ đánh chặn không quân Trung Quốc.
Với những máy bay
hiện đại (cự ly dài) thì cần nghiên cứu đường bay vòng xuống phía Nam qua hải
phận Malaysia và Brunei, trên đường về Việt Nam mới bắn mục tiêu là tàu chiến
Trung Quốc, nếu có bị trúng đạn thì có thể đã vào gần đất liền có lực lượng ca
nô cao tốc ứng cứu v.v.. Kể cả, nếu có thể được, việc đàm phán với Philippin để
có thể hạ cánh trên đất Philippin khi cần v.v…
3. Ngoài Bạch
Long Vĩ và Tây Nguyên mà đài Truyền hình Trung Quốc công khai công chiếu cho là
hai khu vực quan trọng nhất của Việt Nam, thì Đà Nẵng là địa điểm đáng nghi số
1 để Trung Quốc đổ bộ nhằm chia cắt và gây bất ngờ.
Được biết, tại Đà nẵng có một khách sạn tên là Furama(4) (tại 68 Hồ Xuân Hương, Bắc Mỹ An, Tp. Đà Nẵng)là khách sạn 5 sao nằm trên khu bãi biển Trung Hoa (?!)[rất nhố
nhăng với cái tên gọi này] mà chỉ có người Hoa mới vào được (?!); vì vậy phải
đặt trong sự giám sát chặt chẽ. Nếu có tín hiệu sóng phát ra từ đây thì sẽ là
tín hiệu dẫn đường cho tầu ngầm đổ bộ.
Ở những nơi khả
nghi như trên (Bạch Long Vĩ, Đà Nẵng, Bauxite Tây Nguyên…) đều phải bố trí lực
lượng bộ đội tinh nhuệ đồn trú, cỡ từ hàng trung đoàn đến sư đoàn; khi cuộc
chiến xẩy ra thì chủ động “xử lý” trước nếu thấy khả nghi… và cấp tốc tiêu
diệt, san phẳng ngay khi có chứng cứ.
Hình ảnh lính
Trung Quốc được cấp căn cước thường dân trước khi sang Việt Nam làm “công
nhân”(5); nếu đúng như vậy, thì than ôi, không biết nói như thế nào cho hết!
Lời kết:
Như đã nói, trong
suy nghĩ của đa số, cuộc chiến Trung – Việt do Trung Quốc khởi sự là rất khó
xẩy ra; nhưng với bản chất lật lọng, bất chấp sự thật lịch sử và luật pháp quốc
tế… của giới lãnh đạo Bắc Kinh thì mọi thứ đều có thể diễn ra.
Ngay tại Diễn đàn
đối thoại Shangri la đang diễn ra tại Singapore, trong cuộc gặp song phương Bộ trưởng
Quốc phòng Việt Nam – Trung Quốc, khi đề cập đến sự kiện tàu Bình Minh
20, tướng Lương Quang Liệt khẳng định: “Chúng tôi xin nói rõ là Quân giải phóng
nhân dân Trung Quốc không có hành động can dự nào vào sự việc vừa diễn ra”? rõ
ràng, chỉ có bản chất lật lọng, côn đồ đã đạt đến ở cấp nhà nước thì mới trả
lời như vậy trước một sự thật hiển nhiên, chứng cứ rõ ràng đến như vậy.
Hiện tại đang là
thời điểm mà Trung Quốc nô dịch được Việt Nam về mọi mặt , chỉ còn trừ có lòng
dân Việt Nam mà họ chưa làm gì được; và có thể nói, trong suốt chiều
dài hàng ngàn năm lịch sử đã qua, thì chưa bao giờ Trung Quốc nô dịch được Việt
Nam như lần này. Đây cũng chính là cơ hội ngàn năm mà trong suy nghĩ của người
Trung Quốc, rằng nếu khởi chiến sẽ nắm chắc phần thắng lợi thuộc về phía họ; Sự
sốt sắng và hung hăng của giới Bloggers và lãnh đạo Trung Quốc là xuất phát từ
niềm tin này.
Về phần mình,
cũng chưa bao giờ thế nước và lòng dân nước Việt lại ở trong một tình thế hết
sức trớ trêu trước kẻ thù như ở thời điểm này.
Trên thế giới
này, từ cổ đến kim, từ Đông sang Tây…, chưa từng diễn ra trong lịch sử, khi mà
lòng yêu nước của công dân lại còn phải “xin phép” triều đình(?!).
Có thể nói, đây
là một “hiện tượng lịch sử” có một không hai của lịch sử nhân loại; trái ngược
với lẽ tự nhiên trong tiềm thức con người; phản quy luật tự nhiên… và như vậy,
từ sự sai lầm này, dân tộc Việt Nam sẽ phải trả những giá đắt mà từ thuở Hai Bà
trưng đến nay người Việt phương Nam chưa thấy bao giờ. Đó là từng bước một sẽ
mất hẳn 80% diện tích Biển Đông.
Mọi việc phỏng
đoán, tiên liệu thì cứ phỏng đoán, tiên liệu; nhưng nếu có Việt gian được Trung
Quốc dung dưỡng nằm vùng ở cấp Quân ủy trung ương hoặc Bộ tổng tham mưu, thì
than ôi…!
Lịch sử Việt Nam như đang chờ đợi bước ngoặt?
04.6.2011