Người theo dõi

2 thg 5, 2011

Vn.360plus.yahoo.com/nguyenhai_140680 .... cứ thích đi

Ngủ đi Em!

Đêm nay em ngủ cho ngon
Thơ ru gối mộng nét son mi ngài
Ngủ đi em! Hỡi mắt nai
Đèn khuya heo hắt then cài lên môi
Em nằm với mộng xa xôi
Anh ru em ngủ trên đồi tương tư
Em ơi! Nhân thế thực hư
Chiều tàn ai nói tạ từ trong đêm
Hôn em, hôn khẽ môi mềm
Ngủ say, say giấc êm đềm em nghe!
Ngủ ngon giấc ngủ trưa hè
Anh thay xác áo... con ve hoàn hồn
Ngủ trên sóng vỗ bãi cồn
Trăng thanh, gió mát bồn chồn thịt da
Ngủ đi, trong nét kiêu sa
Sương đêm rũ đọng giọt ngà mi duyên
Ngủ trong tóc rối, môi điên
Để anh một Gã... si miền nhớ nhung
Anh đem tinh tú làm mùng
Lời ru vạn dặm gửi cùng yêu thương
Ngủ say trong mộng bình thường
À ơi! Em hỡi một phường đắm say
Ngủ đi khóe mắt chớ cay
Anh về tay nắm bàn tay đợi chờ
Ngủ đi chớm nụ hoa mơ
Hoa kia sẽ nở.... bên bờ ...si mê ./.
Nguyễn Hải

Thơ

Cõi linh vô cùng vô tận

Hoang mang hốt hoảng nếu lỡ lọt đây

Bơ vơ lạc lõng nơi miền hư vô

Lạ đời hay sợ lại thích chuyện ma

Trời đất diệu kỳ un đẩy vần thơ

Làm lên những điệu đi vào cõi linh

Vn.360plus.yahoo.com/nguyenhai_140680 Tiền Giang quê em

Tiền Giang Quê Em!
Mời anh ghé lại chốn quê em Sông Hậu thanh bình cõi dịu êm
Tiếng gọi Tiền Giang miền đất hứa
Âm vang một thuở đã xanh mềm.
Bóng ai còn khuất sau hàng dừa
Trông dáng em nghiêng đón gió đưa
Tay vịn cầu tre anh khẽ bước Tìm vào bến mộng ngắm say sưa
Nhè nhẹ xuôi dòng cùng chuyến đò
Mà nghe trai gái ngân câu hò
"Mời anh ghé đến vùng sông nước
Em hát dân ca đất Mỹ Tho" Gò Công nét đẹp chốn thôn quê Đồng lúa Cò bay chưa kịp về Tay áo Bà Ba vành nón lá
Em che vạt nắng bước qua đê.
Dừng chân Chợ Gạo ngắm mây hồng
Nàng đã thẹn thùng, anh thấy không?
E thẹn chàng trai nơi phố thị! Mắt nhìn len lén người bên sông.
Đò chiều đã phủ dáng hoàng hôn
Màu tím lung linh chạm cõi hồn
Trời tiễn tà dương trên mặt nước
Lục Bình trôi nổi lạc vào thôn. Anh về có nhớ đất Tiền Giang?
Con nước chiều buông đổ bóng nàng,
Có nhớ câu hò trên bến vắng? Quê nghèo, một kẻ ngỡ thiên đàng! ./.

Nguyễn Hải

my.opera.com/phivu56 - gửi người bao nỗi nhớ

Gởi người bao nỗi nhớ

Phi Vũ

Chiều nghe bản vọng cổ

Lòng lại nhớ thương quê

Nhớ tràn thêm nỗi nhớ

Bao xúc động khôn nguôi

Từng góc phố thân thương

Từng hàng cây phượng vĩ

Từng ghế đá bờ sông

Bao đêm dài sánh bước

Nỗi nhớ dâng tràn ngập

Môi mặn nước mắt rơi

Ôi Đà Nẵng quê ta

Gởi người bao nỗi nhớ...


Phi Vũ 05/01/11

vn.360plus.yahoo.com/hoanghontim9 - ông xã

MỘT THỜI

Một thời ngang dọc đó đây

Một thời xuôi ngược chân mây cuối trời

Một thời vùng vẫy biển khơi

Một thời chìm nghỉm ở nơi ao tù

Một thời võ luyện văn tu

Một thời bệ rạc ruồi bu quanh mình

Một thời cũng gọi thông minh

Một thời gỗ mục đóng đinh ko vào

Một thời mơ ước đỉnh
cao

Một thời trượt dốc ngã nhào xuống chân

Một thời ruột thịt quây
quần

Một thời bạn vắng bè gần xung quanh ......!

Tím đã về rồi ...!

vn.360plus.yahoo.com/hoanghontim9 - chuyện xưa

CHUYỆN XƯA Đăng ngày: 12:25 02-05-2011 Thư mục: Tổng hợp Tôi gặp hắn tại 1 đám cưới con của anh bạn học cùng lớp ..... Hôm ấy vì có việc nên tôi đến muộn , gia chủ ghép tôi vào 1 bàn đang thiếu người . Sau khi chào hỏi mọi người chúng tôi nâng cốc chúc mừng cho gia chủ đã tống khứ được 1 quả bom nổ chậm ra khỏi bàn cấm địa ................. Đang ăn tôi bỗng thấy sao cứ có ánh mắt nhìn mình ....tôi nhìn hắn ...lạ hoắc ....tôi ko quen hắn ....lạ thật .... có phải hắn cùng cơ quan ở nhà máy thủy tinh ? ko phải ... hay ở công ty giầy CẨM BÌNH ? cũng ko phải ...tôi ko sao nhớ nổi nữa ...hay hắn cũng đi xuất khẩu lao động ở bên Đức với tôi .....cũng ko phải....lạ thật ....vậy hắn ở đâu ra nhỉ ?.........Hắn nhìn tôi cười và nói :Chào em , khỏe ko em ?.... .......Tôi vẫn chưa nhận ra hắn .....Hắn bảo : ko nhận ra anh à ? ..tôi nhìn hắn thật lâu ..... trông hắn ko phải người công chức nhà nước bởi người công chức bao h họ cũng ăn mặc chỉn chu , đầu tóc gọn gàng , còn hắn với cái đầu cắt húi cua , vẻ mặt thì câng câng , cái áo thì rộng thùng rộng thình với cái quần bò khá nhiều túi ......trên cổ hắn thì ngự 1 cái dây chuyền vàng tây to tướng như cái dây xích mèo ấy , trông hắn có vẻ bụi bặm .....phong trần.....nhìn hắn tôi lại liên tưởng đến 1 tên nghịch tử nào đấy trong những bộ phim có những pha cướp giật , đâm chém ......... Hắn nói hắn đang là trưởng phòng kinh doanh của công ty cấp nước ..... Thế là mọi nhận xét ban đầu của tôi sai tuốt tuồn tuột....., ừ thì đã bảo đừng bao h đánh giá 1 con người qua vẻ bề ngoài mà .........mình thật tệ khi đã nghĩ sai về hắn ! Hắn bảo tôi : có nhớ thằng ĐOÀN ko ? , tôi hỏi : ĐOÀN nào , hắn nói : em vô tâm thật đấy , ko nhớ thằng Đoàn thì anh chịu rồi , còn nhớ cái Phượng ko ? ....Rồi hắn kể 1 lô 1 lốc những đứa hoc cùng lớp.....chúng nó bây h làm gì , ở đâu .......hắn đọc vanh vách như thể hắn làm ở bộ phận quản lý nhân sự vậy ........Bây h thì tôi đã nhận ra hắn .......hắn chính là cái tên tướng cướp nghich nhất lớp tôi hồi đấy ...........ừ , mà cũng mấy chục năm rồi còn gì , làm sao mà tôi nhớ nổi chứ .....Tôi hỏi hắn là sao biệt tăm biệt tích đến tận bây h , hắn cười và kể cho tôi nghe : sau khi làm xong nghĩa vụ quân sự , hắn ở lại nơi hắn đóng quân và cưới 1 cô vợ , hắn nói vợ hắn trông rất xinh , nhỏ người và ưa nhìn .....hắn được như ngày hôm nay là nhờ ông bố vợ có chức có quyền xin cho hắn .....nhưng sau 1 lần vượt cạn vợ hắn đã bỏ hắn ra đi mãi mãi ....và để lại cho hắn 1 cô công chúa xinh đẹp ......hắn kể khổ kể sở khi mất vợ hắn phát điên lên như thế nào ........ sau từng ấy năm nuôi con 1 mình hắn quyết định lấy vợ , cô vợ thứ 2 này theo hắn kể lại là như gà tồ , chẳng biết gì về chăm sóc con cái , cũng như thu vén trong gia đình .......và hắn kêu ......chán.... .Bây h tôi mới để ý đến đôi mắt của hắn , hắn có đôi mắt thật buồn ......hắn kể chuyện cho tôi nghe mà hắn chẳng thèm nhìn tôi , đôi mắt ấy rất lạnh nhưng lại có hồn . hắn ko nhìn ai nhưng lại muốn người khác phải nhìn mình , phải chú ý đến mình ..............hắn nói chuyện mà ko 1 chút khoe mẽ , ko 1 chút tô vẽ cho bản thân ............chuyện con cà con kê mãi rồi bất chợt hắn nhìn thẳng vào tôi rồi hỏi :em còn nhớ chuyện cái đống rơm ko ? tôi nhìn cái mặt rất chi là hình sự của hắn và hỏi lại :đống rơm nào ? hắn bảo : vậy là em ko nhớ rồi ! Cái đống rơm mà 4 đứa mình trốn học xong ra đống rơm ngồi ăn sấu ấy .........còn nhớ ko ? tôi nhìn hắn cười .........thực ra tôi chịu chẳng hiểu chuyện cái đống rơm của hắn là như thế nào ...... Mọi người ăn xong lục tục kéo nhau ra về .......tôi chia tay hắn ........hắn bảo : cho anh xin số di động của em nhé .Tôi cười bảo hắn : này , lên chức anh từ bao h thế , hắn cười bảo tôi : ko lên chức thì đàn bà hơn dăm ba tuổi vẫn là đàn em mà , ko thế sao......tôi nín lặng chẳng biết nên đồng tình hay là phản đối nữa....tôi quảy quả quay gót rồi buông 1 câu hững hờ : ko dùng di động ......và để lại đằng sau tôi câu nói xa vời của hắn : đúng là người âm lich ....thời nào rồi mà lại ko dùng di động .......... .....và đến bây giờ tôi vẫn ko hiểu chuyện cái đống rơm của hắn là gì và đằng sau câu chuyện ấy có ý nghĩa gì với hắn ..........!

vn.360plus.yahoo.com/hoanghontim9 - tôi và hắn

TÔI VÀ HẮN Đăng ngày: 08:36 25-04-2011 Thư mục: Tổng hợp Ngày ..tháng ...năm Hắn để lại cho tôi vẻn vẹn có mấy chữ : Anh đi Pháp ! Tưởng hắn nói đùa , ai dè hắn đi thật . Mấy ngày sau đó tôi ko nhận được 1 dòng nào hắn gửi nữa !Mới mấy hôm trước hắn nói với tôi hắn vừa ký được 1 hợp đồng rất quan trọng là mua phôi thép cho nhà máy .....Tôi ít khi để tâm đến việc hắn làm nên ko quan tâm tới lời hắn nói...Bây h tôi mới thấy ân hận cho sự vô tâm của mình . Giờ đây mỗi lần mở nick chát tôi lại ko thấy dòng chữ quen thuộc hắn gửi : MỘT NGÀY TỐT LÀNH NHÉ EM ! Ở bên đấy thời tiết đang rất lạnh... có những nơi tuyết rơi dày đặc tới 20 cm , liệu hắn có biết đường mà đi giầy lông vào ko nhỉ? ra đường mà ko có gang tay chắc là phát cước tay lên mất thôi .... Ngày ... tháng ...năm Trước kia mỗi lần nhắn tin cho tôi bao h hắn cũng gửi kèm theo vài câu thơ , ko biết thơ hắn tự làm hay thơ của người khác nhưng tôi phải công nhận hắn thuộc rất nhiều bài thơ tình ....và bài nào cũng đều hay cả ....tôi ngất ngây trong những bài thơ tình của hắn !...Đã có lần tôi ước giá mà mình biết làm thơ nhỉ ? biết làm thơ để còn đấu khẩu với hắn , biết làm thơ để tặng hắn 1 bài với tất cả tấm lòng thành của mình ....Nhưng thật tiếc tôi lại ko biết làm thơ ...À.. mà ko , đã có lần tôi vào trang HỌC CÁCH LÀM THƠ để học nhưng đầu tôi học ko vào , cái gì mà BẰNG BẰNG TRẮC TRẮC BẰNG BẰNG tôi chẳng hiểu gì cả và tôi bỏ học luôn ko học nữa ... Ko biết giờ này hắn đang làm gì.... ? Đã ăn sáng chưa ....? Ở bên ấy sáng sớm dậy chỉ cần 1 tách cafe và 1 miếng bánh ngọt là có thể ra đường được rồi ! Ra đường bên ấy ở các bến tàu điện bao h cũng có quán ăn nhanh nên ko phải lo lắng nhiều làm gì , khi đi nhớ quấn cái khăn len vào cổ đấy nhé đồ ngốc ạ Ngày ...tháng ...năm Có lần tôi về quê 2 ngày ko báo trước , khi trở về nhà thấy mấy dòng hắn gửi ..đại loại hắn rất mong sự hiện diện của tôi dù chỉ là ở trên mạng và hắn chép nguyên 1 phần bài hát : Sao em nỡ vội quên ....cho tôi nghe . tôi buồn cười vì hắn có tài biến hóa trong cách nói chuyện ...lúc thì hắn nói chuyện bằng thơ , lúc hắn lại nói chuyện bằng những câu hát.... như câu người ơi người ở đừng về ...sao em nỡ vội lấy chồng , lúc thì hắn nói chuyện bằng ca dao ... Ko biết sang bên ấy hắn ăn uống thế nào ? Đồ ăn ở bên ấy liệu có hợp khẩu vị với hắn ko ? Ngày ...tháng ...năm Một lần hắn nói với tôi : ANH THÍCH EM ! ....Trời ạ , tôi bảo hắn : em ko biết là chị đang sở hữu một chồng 2 con à ?có tem bảo hành đàng hoàng đấy , hắn bảo hắn ko cần biết ! thế mới tức chứ .....đúng là đồ ngốc .........mà lạ thật ...rõ ràng hắn kém tôi tới 7 tuổi , hắn biết chính xác là như thế mà hắn cứ xưng anh với tôi , nói mãi mà hắn vẫn ko thèm chuyển .... Bây h hắn đang ở bên ấy ...bên ấy hôm nào tuyết rơi thì còn ấm chứ tuyết mà tan thì lạnh thấu xương luôn ...rồi những hôm tuyết đóng băng thì đường trơn như đổ mỡ ......Ko biết hắn có biết đường mua đôi giầy đế kếp mà đi ko.... ? Đi đôi giầy ấy mới ko lo bị ngã . Ngày trước do chạy tàu tôi đã bị ngã mấy lần sưng hết cả đầu gối lên rồi .....mà tàu ở bên ấy chạy đúng h lắm đấy , đừng có mà ra trễ đấy biết chưa ? Vì nó chẳng biết đợi ai bao h ...........! ngày ..tháng...năm ngày ...tháng ...năm

Não to sẽ có chim thành phố

Vì sao chim thành phố có não to hơn? 02/05/2011 8:33 (TNO) Nghiên cứu mới ở châu Âu cho thấy, chim sống ở thành phố có não to hơn do chúng phải xoay xở nhiều hơn trong việc tìm kiếm thức ăn, theo trang tin Top News. Chim thành phố phải thích nghi với một môi trường không phải là nơi sinh sống tự nhiên của chúng và phải tìm ra những cách mới để nuôi sống mình. Điều này có nghĩa là qua nhiều thế hệ, não của chúng đã trở nên to hơn do chúng phải "suy nghĩ" những cách thức mới để tồn tại. Quạ là một trong những loài chim thích nghi tốt với cuộc sống đô thị - Ảnh: Marciabonta Đây là lần đầu tiên các nhà nghiên cứu chứng minh được kích thước của não là một phần quan trọng trong cuộc sống đô thị đối với loài chim. Các nhà khoa học xác định “những loài thích nghi với đô thị” như quạ, hồng tước và sẻ ngô, tất cả đều cùng một họ và đều có não to hơn so với cơ thể của chúng. Ông Alexei Maklakov, chuyên gia về sinh học tiến hóa và là trưởng nhóm nghiên cứu, cho biết những loài chim có não nhỏ hơn như én cũng sống ở thành phố nhưng không phải là những “loài thích nghi” thật sự. “Trung tâm của một thành phố hiện đại là một môi trường mới lạ và khắc nghiệt đối với đa số loài chim. Vì vậy khả năng duy trì một chế độ ăn đa dạng hoặc phát triển các kỹ năng tìm thức ăn mới, cũng như sử dụng những nơi làm tổ “phi truyền thống” có thể rất hữu ích cho chúng”, ông giải thích. Nhóm nghiên cứu của ông Maklakov làm việc tại Trung tâm Sinh học Tiến hóa ở Uppsala (Thụy Điển) và Trạm Sinh học Donana tại Seville (Tây Ban Nha). Tổng cộng họ đã nghiên cứu 82 loài chim thuộc 22 họ. Nơi các chuyên gia tập trung nghiên cứu là 12 thành phố của Thụy Sĩ và Pháp. Nghiên cứu của họ đã được đăng trên chuyên san Biology Letters số mới nhất. Quyên Quân

Ảo tưởng 2020

2020 mọi người công nhận thế giới chỉ có 4 phần , phần thật , phần ảo , phần thiên nhiên và phần linh . Người chính là điểm nối các phần này với nhau . Những phá hoại của con người với phần thật được mạng ảo hỗ trợ một cách tối đa . Chuẩn đánh giá một người , một quốc gia theo cách : tiềm năng trời cho đã được dụng như thế nào . Chỉ lo không có võ , không lo không đất dụng - không xét võ to võ nhỏ , chỉ xét có toát hết cái võ trời cho không .


Lúc đó không cần ai viết truyện cười , ai muốn vui thì đọc những diễn biến của 2015 , 2014 , 13, 12 , 11 để cười cho vui . Mọi người nhìn nhau , thấy người khác làm tốt hơn mình thì rút lui ngay , chuyển sang việc khác cho lợi , đỡ lãng phí lao động . Bây giờ nghĩ lại chuyện những năm 80 90 đã thấy rất vui , có quan chức có tài làm thơ , thơ không lo làm lo đi kiếm cái ghế quan ngồi , thơ bỏ đường thơ , quan bỏ đường quan . Bây giờ muốn vui xem lại chuyện cũ cũng cười tối ngày .


Người ta dùng đủ cái cần dùng , không như giờ uống một chai bia đã tức bụng , vậy mà chơi cả chục chai để mà đái liên tục , nước chảy đá cũng phải mòn ngữ là cái ấy không bị mòn sao . Những chuyện không không , ngồi tại chỗ là đủ để trao đổi xong việc , cũng xách xe chạy đi , hao xăng , xả khói , xác suất chết trên đường tăng lên . Chuyện cười vui nhất lúc đó là cố sống cố chết để được đi xe có hú còi inh ỏi láo loạn .


Chuyện vui nữa là người giả dạng rô bốt phát âm lại suy nghĩ và chữ nghĩa của người khác trên diễn dàn ; và người nghe cũng thành rô bốt há mồm ngủ luôn .

Vui quá cũng không tốt , mọi người lại tập trung vào chuyên môn của mình , lúc đó mới thấy tiên tri : làm theo khả năng mà cũng hưởng theo khả năng , không cần phải dùng thuốc một mình (có tác dụng phụ) để nhiều người vui .

Nghiên cứu “vũ khí” - tin internet

Tại buổi phỏng vấn mới nhất với kênh truyền hình YLE của Phần Lan, ngài giám đốc điều hành Stephen Elop tiết lộ Nokia vẫn đang ấp ủ những mẫu máy tính bảng của riêng mình. "Người khổng lồ" đang nghiên cứu xem nên xuất xưởng dòng máy tính bảng Windows 7, MeeGo hay Windows Next. Bên cạnh đó, CEO Stephen Elop còn chia sẻ: "Trên thị trường hiện nay có hơn 200 loại máy tính bảng khác nhau, nhưng chỉ có một số ít đạt được thành công. Bởi vậy, Nokia cầm tìm ra đặc trưng riêng và những người kỹ sư đang làm việc cật lực để làm nên một sản phẩm thật sự khác biệt như thế".

Có cõi linh

Khi dứt hết , không nhập vào đời sống thật , không vào mạng ảo , không ngập vào thiên nhiên , hoang mang xuất hiện . Đó là cõi linh , không biết linh là gì , không nhìn , không nghe , may ra thì cảm được . Không nhờ được , Không theo được , không đạt được , không điều chỉnh được .

Gần thì phó thác linh hồn cho ông bà tổ tiên , xa hơn thì trời phật thánh thần . Người tự chủ theo dõi linh trong cơ thể mình . Còn đa số là giao linh hồn cho quỷ , đến đâu thì đến , sướng ngay , vui ngay là được và có hỗ trợ đúng ý nguyện "em ơi có bao lâu" và trực quan hoàn toàn không sai .


Người kinh doanh luôn nhạy bén , có kẽ hở là đưa gì đó chui vào ngay , dù không có kẽ hở cũng làm nó mở ra mà chui vào , và mục đích là thu lợi . Kẽ hở cái linh vô cùng lớn , quy mô thì xây cất lớn , nhỏ thì vài đồng xu gieo quẻ , cái cuối cùng vẫn là tiền . Dịch vụ tâm linh , một vốn nhiêu lời cũng còn tùy sự tự chủ tâm linh mỗi người . Số linh hồn đã giao cho quỷ là khách hàng quan trọng của dịch vụ này , linh hồn giao đi rồi , bán đi rồi thu được một số tiền cực lớn , lại dùng tiền đó mua lại linh hồn bù vào chỗ đã mất . Giá trị gia tăng của quá trình mất được , được mất này chắc chưa ai đo đếm được .

Cúi xuống hôn

Phi Vũ

www.phivu1956.blogspot.com
And:
www.phivu56.wordpress.com
And:
www.my.opera.com/phivu56/blog/

Cúi xuống hôn
Cúi xuống hôn vạt nắng
Hỏi người, người là ai?
Ta là nguồn năng lượng
Mang hơi ấm cho đời

Cúi xuống hôn đám mây
Hỏi người, người là ai?
Ta là nguồn sự sống
Đem ban phát cho đời

Cúi xuống hôn con người
Hỏi người là ai?
Ta chỉ là hạt bụi
Chợt đến rồi chợt đi...

Phi Vũ

Vì sao chọn android - tinhte.com

Có nhiều hệ điều hành khách nhau trên thị trường điện thoại như iOS, BlackBerry, Symbian, WebOS, Palm, Windows Phone 7... thế tại sao bạn lại chọn Android? Bạn chọn nó vì thằng bạn bạn chọn nó hay bạn chọn nó vì nó phù hợp với nhu cầu sử dụng của bạn hay bạn chọn nó chỉ vì bạn không thích là một ifan? Mình vọc qua nhiều máy Android và mình thích nó ở chỗ nó cho mình tùy biến giao diện thoải mái hơn, trình xem hình của Android nhìn hay hơn, đồng bộ hóa tốt với Picasa và rất thích xem cái Pulse News mà BlackBerry không có mình còn thích cả cái trình gọi điện thoại Dail One nó cho mình cảm giác gọi điện thoại nhanh và thông minh không kém những chiếc Nokia bàn phím T9. Mình chọn Android cũng vì chiếc Arc nó đẹp quá.

Nhặt được kim cương giữa lối bùn - vn.360plus.yahoo.com/gicungthich2000

Thiền sư Gudo là thầy của Thiên hoàng. Dù vậy, ngài thường đi xa một mình như là một hành khất lang thang. Ngày nọ trên đường đến Edo, trung tâm văn hóa chính trị của Nhật thời đó, Gudo đến gần một làng nhỏ tên Takenada. Trời đã tối và mưa rất lớn. Gudo ướt sũng cả người. Đôi dép rơm của ngài đã rã nát. Đến một căn nhà gần làng ngài thấy có bốn năm đôi dép trên cửa sổ và quyết định mua vài đôi khô. Một người đàn bà mang dép ra cho ngài và, thấy ngài ướt sũng, bèn mời ngài vào nhà chị trú qua đêm. Gudo nhận lời, cám ơn chị. Ngài vào nhà, tụng một bài kinh trước bàn thờ gia đình. Sau đó ngài được giới thiệu đến mẹ và các con của chị. Thấy cả nhà có vẻ trầm uất, Gudo hỏi có chuyện gì không ổn. “Chồng con là người mê cờ bạc and say sưa,” chị nói. “Khi anh ấy thắng, anh uống say và trở nên dữ dằn. Khi thua, anh vay tiền của người khác. Đôi khi say quá mức, anh không về nhà luôn. Con làm gì được bây giờ?” “Tôi sẽ giúp anh ấy,” Gudo nói. “Tôi có tiền đây. Chị mua dùm tôi môt bình rượu lớn và ít đồ ăn. Xong rồi chị có thể đi nghỉ. Tôi sẽ thiền định trước bàn thờ.” Khi anh chồng về nhà lúc nửa đêm, say mèm, anh rống: ‘Ê, vợ, tôi đây. Có gì cho tôi ăn không?” “Tôi có chút ít cho anh,” Gudo nói. “Tôi bị kẹt mưa và vợ anh rất tử tế, hỏi tôi ở lại đây qua đêm. Để trả ơn tôi đã mua một ít rượu và cá, vậy anh ăn luôn một thể.” Anh chồng vui vẻ. Uống một hơi hết hủ rượu và nằm lăn xuống sàn. Gudo ngồi thiền cạnh anh ta. Đến sáng anh chồng thức dậy và quên mất mọi sự đêm hôm trước. “Ông là ai? Ông tới từ đâu?” anh ta hỏi Gudo, người vẫn đang ngồi thiền. “Tôi là Gudo ở Kyoto và tôi đang trên đường đi Edo,” thiền sư trả lời. Anh chồng thấy rất xấu hổ. Anh lính quýnh xin lỗi vị thầy của Thiên hoàng. Gudo mỉm cười. “Mọi sự trên đời đều vô thường,” ngài giải thích. “Cuộc đời rất ngắn. Nếu anh cứ tiếp tục đánh bạc và say sưa, anh sẽ chẳng còn tí thời gian nào để làm được việcgì khác, và anh sẽ làm gia đình anh đau khổ nữa.” Đầu óc của người chồng bỗng thức tỉnh như từ trong một giấc mơ. “Thầy nói rất phải,” anh nói. “Làm sao con có thể trả ơn thầy cho những lời dạy vi diệu này! Để con tiễn thầy đi một đoạn và mang đồ cho thầy.” “Được, nếu anh muốn vậy,” Gudo đồng ý . Hai người ra đi. Được ba dặm, Gudo bảo anh chồng đi về. “Thêm năm dặm nữa thôi,” anh kèo nài. Họ đi tiếp. “Anh về được rồi,” Gudo đề nghị. “Mười dặm nữa,” anh chồng nói. “Về đi,” Gudo nói khi đã xong mười dặm. “Con sẽ theo thầy cả đời,” anh chồng tuyên bố. Các thiền sư Nhật ngày nay đều phát sinh từ dòng của một thiền sư nổi tiếng kế vị Gudo. Đó là thền sư Mu-nan, người đàn ông không bao giờ quay lại. Bình: * Đồ tể buông đao thành Phật. Mỗi người là Phật đang thành. Saul bách hại con Chúa, sau lại trở thành Thánh Paul, cột trụ chính của giáo hội Thiên chúa giáo. Tôn kính mọi người, như Bồ tát Thường Bất Khinh đã làm. Đừng bao giờ có thành kiến, kỳ thị, và coi thường ai. * Không có nơi nào là không thể có Phật. Đừng coi thường các vũng bùn thế gian. * Gudo chỉ tính bảo anh say đừng say nữa, nhưng anh say tỉnh ngộ sâu thẳm đến mức theo tu vĩnh viễn và thành đại thiền sư. Có nghĩa là Gudo không khai sáng cho anh say, mà chính anh say khai sáng mình; Gudo chỉ tạo một tí cơ hội mà thôi. Tâm của mỗi chúng ta đã sáng từ nguyên thủy, đang bị lu mờ, chỉ cần một tí cơ hội vào đúng lúc là tâm có thể tự tỏa sáng trở lại. * Nếu các lời Gudo nói mà chỉ đọc trên Internet, hay do người khác nói, thì chưa chắc đã có ảnh hưởng sâu đậm trên anh say đến thế. Sự hiện diện của Gudo, cái từ tốn tĩnh lặng an lạc và nguồn năng lượng toát ra từ người Gudo nhất định là có ảnh hưởng rất lớn trên anh say. Mỗi người chúng ta có một “dáng vẻ”, một bóng dáng nội tâm toát ra bên ngoài như thế. * Việc anh say Mu-nan gặp đại thiền sư Gudo có phải là duyên kỳ ngộ không? Ta có nên suy gẫm một tí về hai chữ “nhân duyên” không? * Bạn đã có bao giờ nghe “tiếng gọi” nào mãnh liệt trong lòng bạn như tiếng gọi anh say đi theo Gudo không? Bạn trả lời tiếng gọi đó thế nào?