Người theo dõi

16 thg 2, 2011

Chiến tranh hay hòa bình


Trong hai cuộc kháng chiến kẻ nam người bắc, người trong nước người ngoài nước, hy vọng hòa bình lập lại sẽ gặp nhau.

Nhưng tuổi tác không chờ đợi người, chiến tranh thì không biết ngày nào chấm dứt, thế là bao nhiêu bà con họ hàng đến khi nhắm mắt mà không gặp được người thân.

Nay thấy trên mạng có vô số nặc danh, vô danh, hữu danh cũng như vô danh; có người sẽ cho họ là thiếu dũng khí, đồ nhát không giám lộ mặt.

Cũng không hẳn là vậy, bên trên họ, sau lưng họ, bên cạnh họ là rất nhiều người không thể chịu đựng được những tai ương có thể xảy ra; có thể trên đã thông nhưng dưới chưa thoáng, sự ấu trĩ đến từ trên và điểm ra đi cuối cùng là ở dưới; sự lỡ tay rất dễ có thể xảy ra; những người ưu tú thì không nói làm gì, nhưng đa số là dân thường nên không còn cách nào khác.

Gặp gỡ, tụ tập là nhu cầu tự nhiên của con người; muốn tụ tập thì yêu công  nghệ, yêu tranh, yêu nhiếp ảnh, chứ đừng nói đến quốc gia đại sự; đã bao nhiêu công sức của những bậc tiền bối ưu tú đưa nội dung yêu nước yêu dân vào trong những con người vô tình vô cảm; nay lại là quá trình vất vả để đưa nó ra khỏi mọi người.

Số người có khả năng đặc biệt để hiên ngang, cây ngay không sợ gì cả là không nhiều.

Vậy là tiếp tục nặc danh, vô danh hy vọng đến ngày hòa bình lập lại để đoàn tụ. 

Cứ thế đấy làm gì được nhau

Không cần nghiên cứu kinh tế cũng thấy số hàng hóa và dịch vụ tăng trưởng hằng năm, vậy là không để hàng hóa dịch vụ nhiều lên mà lượng tiền lưu thông không tăng thì giá trị đồng tiền phải tăng lên tức là với cùng một số tiền như trước nhưng sẽ mua được nhiều hàng hơn trước.

Điều này chưa bao giờ xảy ra vì lượng tiền nhà nước sẽ đưa vào lưu thông không những đủ số hàng hóa dịch vụ tăng lên mà còn dư ra rất nhiều. Tiền trong kho đưa ra lưu thông, cái lợi này nhà nước được sử dụng. Bác Quangdong311 chắc là dân kinh tế nên nói còn một cái lợi nữa là bán trái phiếu chính phủ cũng làm tiền mất giá, cái lợi chắc chắn là nhà nước.

Cái thiệt chắc chắn là người sống nhờ lương nhờ tiền công, mà người sống nhờ lương nhờ tiền công là đông đảo vô cùng. Cái lợi có thêm tiền để tiêu, đây là một việc bắt mọi người phải hy sinh rất tinh vi, chả có ai làm gì được, tôi làm ăn tắc trách, thiếu tiền tôi xuất tiền ra tôi có lấy cái gì của ai đâu.

Ngày xưa người ta phân tích sự bóc lột hình như người ta không nói chuyện này.

Không có cái chức kế toán quốc gia cho mọi người thấy thu chi, chi tiêu thế nào thì cứ chịu đựng thôi.

Cái bực bội cứ dồn nén tích tụ, nguồn lực không được tập trung tạo ra nguồn lực mới lớn hơn thật nguy hiểm.

Cái anh này mới đúng là cái anh tự diễn biến, là thế lực thù định vì anh ta gây nguy cơ cho đất nước vì tạo ra sự bất bình của dân chúng, anh ta làm mất nguồn lực đất nước là tiếp tay cho giặc ngoại xâm.

Đúng là giặc ngồi sau lưng nhà ngươi mà ngươi không biết.