Những nơi có nước mà không trồng được lúa đó chính là nơi trồng sen, sản phẩm của sen phục vụ một đời sống đã cao. Nếu còn đói nghèo thì sen chẳng có nghĩa gì, vì trà sen, tâm sen, hạt sen, ngó sen, hoa sen, đầm sen là những sản phẩm phục vụ một cuộc sống thư nhàn.
Cái thực dụng nó có thể giết chết cái thú thanh tao này, ruộng lúa còn san lấp được, đầm sen, hồ sen lại càng dễ ràng quyết lấp để đem lại mối lợi cho những kẻ có quyền có tiền, còn sinh thái thì mặc. Sinh thái là gì mà bắt bẻ, ai bảo vệ sinh thái, sinh thái của ai.
Chọn sen làm quốc hoa cũng là trời xui đất khiến, khi xã hội không còn kiểm soát được nữa, ruộng lúa không thể còn để mà lấp, tất cả các đầm hồ sen là nơi còn lại duy nhất để lấp, để san ủi, hoa sen không còn, sinh thái không còn, quốc hoa không còn thì sẽ mất hết.
Người có quyền mới quyết định được hoa sen là quốc hoa, người có quyền mới quyết định được việc san lấp các đầm, hồ sen, chính họ là người nâng hoa lên và cũng là người vùi hoa đi.
Hãy chờ xem.