Nhớ
hồi diễn viên Lê Công Tuấn Anh tự tử, một loại báo mới ra đời, đó là báo phô
tô, mỗi một tờ phô tô là vài trăm đồng rất phù hợp túi tiền mà lại được đọc
thông tin cần biết. Nếu là tờ báo bình thường, to đùng, quá nhiều chữ nhưng
người ta chỉ đọc được một hai bài là cùng, không có cách gì mà gọn được như tờ
báo phô tô.
Chiến
tranh xảy ra, internet, 3g, wifi thành của độc, điện bị mất trên diện rộng, các
trụ phát sóng di động đa số bị phá; dù cố ý cũng không có cách gì phá được hết,
do đó mà các điểm cung cấp thông tin vẫn còn, lưu truyền bằng usb, sau đó phổ
biến rộng chỉ còn bằng cách là phô tô nhân bản. Báo giấy đã địa phương hóa khu
vực in báo để chuyển đến người đọc cho nhanh, nhưng vẫn chưa thể gần sát với
người đọc được, các điểm in rồi phô tô sẽ rất gần với người đọc, vì vậy mà báo
sẽ phong phú hơn, kịp thời hơn, lọc đúng thông tin cần xem.
Rất
mong loại báo phô tô này không xuất hiện, nếu cần nó cũng làm nên lịch sử đấy.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét