Người
Buôn Gió mới phát hiện ra cái Đạo của nước Vệ là Cấm và Bán, cái đạo này cũng
đúng với thế giới đấy. Mỹ cũng hay cấm đoán nhất, cấm đoán xâm hại vào giá trị
Mỹ, cấm xâm phạm vào tự do làm như tự do là sở hữu riêng của Mỹ ấy; cấm xâm
phạm luật pháp nghiêm ngặt, cấm ho he làm vũ khí hạt nhân, mình thì mặc sức
làm.
Còn
bán ở Mỹ thì tuyệt hảo rồi, cũng là từ bán tài nguyên, bán hàng do lao động phổ
thông mà có, nay đã ở mức bán công nghệ, bán giải pháp, bán người qua tái chế
tại Mỹ (các loại người được Mỹ tái chế lại chắc chắn hiệu suất sử dụng sẽ tăng
đột biến), cái nghề tái chế này cả thiên hạ muốn theo mà không được.
Cái
cách bán của Mỹ nước Vệ cũng học được đấy, cũng bán ghế tức là bán giải pháp,
có ghế là có cơ hội phát đạt; bán giấy phép cũng là cách bán công nghệ, bán
giải pháp. Cả xã hội đều đi bán, người ta bán được cái gì là người ta bán, lời
nói có khi giá cũng cao, điện thoại một cái đây là thằng con, thằng cháu, thằng
em, thằng bạn vậy là được trả một giá tốt rồi. Sự công bằng cũng bán được,
người phân xử đúng sai bán sự phân xử này sẽ đem lại nguồn lợi lớn. Bán sự
thật, tôi là cơ quan đưa sự thật, anh muốn có sự thật có lợi cho anh tôi sẽ bán
cho anh.
Muốn
có tri thức người ta sản xuất hàng loạt, bán hàng loạt. Sự sống người ta cũng
bán được, anh chuẩn bị mất sự sống hả, anh đưa tiền cho tôi tôi sẽ cho anh sự
sống.
Có
những cái bán đi không bao giờ lấy lại được, người thường thì bán tất cả những
gì có thể bán được.
Cái
cấm thì không cần phải xét nhiều, vì mọi người đều sợ cái này, sợ cái kia, chữ
sợ luôn thường trực trong mỗi người, không có cấm thì làm gì có sợ, có sợ ắt là
có cấm.
Cái
đạo Cấm và Bán này ở thiên hạ người ta dùng đem lại phồn thịnh, sao nước Vệ
cũng dùng một cách sáng tạo cái đạo ấy mà tiếng kêu ai oán rầm trời.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét