Người theo dõi

4 thg 4, 2011

"Giặc khôn"

Hồ Chủ Tịch đã đưa ra mục tiêu: diệt "giặc dốt", bây giờ nhà nước tiếp tục mục tiêu này, chắc mọi người vẫn ủng hộ. Trong hiện thực, không chỉ tấn công vào cái dốt, mà những người có tầm vượt thời đại cũng bị diệt, diệt thực sự, chứ không phải chỉ là nghĩa bóng. Trước đây trong điều kiện chiến tranh, trong trào lưu cs thế giới đang là một thế lực mạnh, ở góc độ nào đó xã hội có thể có sự châm chước nhất định. Hiện nay có thể chấp nhận việc diệt, "diệt nhầm" người giỏi nào đó như ngài Nguyễn Mạnh Tường chẳng hạn, sau lại vinh danh người ta hay không? Bây giờ có cần phải hy sinh như thế không? Những người minh mẫn nhất hiện nay là những người nhìn rõ sự lãng phí về nguồn lực con người, nguồn lực, lợi thế đất nước, trong khi dân chúng nghèo khổ, lại còn bị hà hiếp. Nhà nước đã dần tiếp cận được với nền văn minh đương thời, đã xây dựng được những bộ luật tương đối tiên tiến, nhưng việc vận dụng luật, lợi dụng luật đang là vấn đề bức bối. Người giỏi, người có khả năng, có thể nói là người khôn ngoan, họ sẽ không bị nói gì nghe đó và đó là lý do loại họ ra khỏi khả vào những chức vị quan trọng của quốc gia. Đất nước đương nhiên bị diệt mất người cần có của mình. Người ta biết, người ta dựa vào pháp luật, vào đạo lý, vào thông lệ để phát biểu, tất nhiên phát biểu này bất lợi cho người làm sai luật, sai đạo lý, sai thông lệ, kể cả những điều luật đúng mà không hợp thời, thì thực hiện nó cũng là gây hại. Không phải lúc nào cũng xác định được cái ranh giới hợp lý cần dừng lại, và thế là đất nước lại bị diệt mất một lần nữa những người đáng sống trên đời này. Bao nhiêu cái bóng vô hồn chờ những con người đáng sống ở đời này thổi hồn cho có cuộc sống ý nghĩa, họ lại bị diệt. Diệt lần đầu tiên là lần không được cơ cấu vào vị trí quyết định đến vận mệnh đất nước, diệt lần thứ hai là diệt tiếng nói lương tri thay mặt xã hội mà cất lên và cũng là diệt họ luôn. Xã hội phải tiếp tục diệt "giặc dốt", nhưng đừng diệt "giặc khôn".

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét