Thuyền ta chao đảo dưới cung trăng
Bỏ lái xuôi dòng theo gió phăng
Tiếng sóng hô vang đời loạn lạc
Cùng niềm hưng phấn ám Cô Hằng
Một lũ lênh đênh ngoài biển xa
Mênh mông trôi nổi, đâu là nhà?
Nhà ta ở tận đất đau khổ Thôi hãy ngồi đây mà hát ca. Ta hát lời yêu
với cuộc đời
Ta đem dấy loạn đến rong chơi
Ta cười nghiêng ngã trên
dâu bể
Ta nhấn buồn đau xuống biển khơi.
Lòng ta khởi nghĩa tự bao giờ
Danh
vọng hôm nay ta ngó lơ Ngạo nghễ trên môi đêm rượu cạn
Cuộc vui tuyệt đích đọ vần thơ.
Lã lơi tìm đến xứ vô biên
Bỏ lại nhân
gian, lạc Nước Tiên
Nhân thế chẳng gì ta luyến tiếc
Đánh tan sầu hận
những ưu phiền
Lũ chúng ta trôi theo gió sương
Nhện giăng khối mộng một làn hương
Mê si lòng ngỡ mùi con gái Đắm đuối tìm Nàng xin chút thương
Ta hôn cánh gió, ngắm trăng xinh!
Khóe mắt nào đây vẫn gợn tình
Ta ngủ mà nghe trong tiếng thở
Chiêm bao chớ mộng thuở băng trinh
Tạm biệt trần gian chiều khói buông
Ta đi với một ánh trăng suông
Mặc đời lữ thứ nặng chân bước
Cho thỏa
đam mê họa nét cuồng ./.
Nguyễn Hải (20/5/2011)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét