Liên hiệp quốc năm thứ 66 , đồng quốc suy yếu nặng , đồng vương thứ 13 mới nhậm chức . Bấy giờ đông hải có biến , tệ quốc hoành hành . Từ mấy năm trước tệ quốc đã hành xử ngang ngược , song lần này tệ quốc cho quân vào sâu đất đồng quấy rối . Dân đồng quốc nổi giận , triều đình vẫn giao thiệp với tệ quốc coi như không có chuyện gì . Nhiều người sinh nghi không biết lý do gì , nó đánh vỗ mặt vậy mà vẫn một rằng anh hai rằng bác , khúm núm bắt bằng hai tay . Nguyên do là cái phong hóa bì thư , cả nước quy thành đồng hết , cứ thấy hơi đồng là quýnh lên không còn nghĩ được gì nữa . Đàng hoàng như yên quốc mà cũng lợi dụng cái hư hỏng của phong hóa người ta để đưa nhiều dự án rởm vào đồng quốc . Còn tệ quốc thì khỏi nói , ỷ dân đông , triều đình cướp của mỗi người một ít , gom góp được đống tiền to , làm gì cũng thuận . Triều đình nhiệm kỳ 11 12 từ đồng vương , quan nhất phẩm trở xuống đều ăn ngập miệng , dự án tệ quốc đâm vào như tên bắn , trên rừng , dưới biển , đồng bằng đâu cũng đèn lồng giăng khắp . Dân ít lại không ác ôn bằng tệ quốc nên ngân sách triều đình đã ít lại bị sâu mọt phá nên đồng quốc ngày càng mất giá trên nhiều phương diện . Cái phong hóa bì thư lây cả sang kíp quốc và ria quốc vốn là chỗ lân bang thâm tình . Mạnh vì gạo bạo vì tiền , tệ quốc đâm toạc các cánh cửa của kíp quốc ria quốc , cho phên giậu rách nát luôn . Đồng quốc rêu rao đất nước ổn định , phồn vinh mọi mặt , trăm quan ngậm miệng nghe lời , cúc cung tận tụy triều đình . Dân thừa biết tệ quốc mưu gì mà không nói được , dân cũng lây cái phong hóa bì thư , cái gì cũng thư , mà thư thư hay gấp gấp đều không thấy gì , dân mà không thấy bì thư đâm cũng khó chịu . Miếng trầu là đầu câu chuyện xưa kia nay như chuyện của hành tinh khác . Tất nhiên có nhiều tiền sang tệ quốc mà đâm cũng trúng ráo , đó là chuyện không có , còn quan quân ta bao nhiêu người bị đâm thì chỉ có họ mới biết , bây giờ chỗ nào cũng nát bấy , đụng đâu cũng gặp tệ quốc . Yêu quê hương xứ sở cũng gặp tệ quốc , Yêu chuộng văn minh cũng lại tệ quốc ngăn . Triều đình tệ quốc hóa , từ cung cách cai trị đến các bài bản luận lý cho sự tồn tại của triều đình đều y chang . Đồng quốc rệu rã , đô quốc là nước văn minh , tuy thực dụng song đô quốc luôn có ý tưởng hỗ trợ các nước mạnh mẽ theo hướng văn minh . Chỉ cần liếc mắt nhìn đô quốc là các bàn tay trong thế bóp đã sẵn sàng , cả triều đình đố ai dám cưỡng lại . Đồng quốc chia rẽ làm ba , quan và triều đình làm một - quân vì cuộc sống phải nghe lệnh quan - dân không còn biết tin ai . Cái thời liên hiệp quốc chiến này không biết sẽ đi về đâu .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét