Vô danh tiểu tốt tất nhiên là không viết hồi ký rồi, nếu thừa hơi thì viết cũng không sao. Chẳng có ý nghĩa gì với gia đình chứ chưa nói là cho xã hội thì viết làm gì nhỉ. Viết giết thời gian để khỏi stress khỏi phải đi cờ bạc, hay vào các tệ nạn khác thì cũng tốt cho xã hội, còn nội dung của hồi ký chắc chẳng tác dụng gì bao nhiêu, trừ khi người ta cần viết về một nhân vật rỗi hơi vô dụng thì cũng có thể tìm hiểu chút ít về kiểu suy nghĩ và lối sống của loại người này.
Các nhân vật danh tiếng thế giới họ đều có hồi ký, nó làm bài học cho mọi người, nó cho mọi người thông tin, nếu họ không nói ra thì thông tin này khó mà biết được. Nếu họ viết không hay hoặc không viết được thì có người sẽ viết giúp. Xã hội thật rõ ràng, trừ rất ít những điều bí mật sẽ dần được giải mật, còn lại đều được minh bạch.
Các nhân vật không viết hồi ký mặc dù có danh tiếng, lý do vì tập quán chỉ đúng một phần, phần lớn là do xã hội không cởi mở cái gì cũng là bí mật và một điều quan trọng nữa là môi trường xã hội rất thuận tiện cho họ làm điều xấu nên không thể viết ra được sự thật. Đa số sự thật không được viết ra thì làm sao gọi là hồi ký được.
Cá nhân sinh ra trên cõi đời này, đến không ai biết, đi không ai hay, chỉ còn lại một cái tên trống rỗng, sơ lược. Người ta mới thoát ra khỏi ràng buộc vật chất nên người ta vẫn còn ngơ ngác chưa biết thế giới tinh thần nó còn rộng lớn quá nhiều lần so với cuộc sống thật.
Sự thật cứ bị vùi lấp, thế hệ sau luôn vất vả, tổn sức lực để mò tìm sự thật.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét