19 thg 3, 2011

V.- Nguyên nhân mất Ý thức


Ý thức là có ý kiến rõ ràng về một vấn đề nào đó, sở dĩ có ý thức được nhờ có  lương tâm ( conscience ).  Khi lương tâm có trong sáng thì con ngưòi mới nhận biết những điều hệ trọng tới con Người và Cộng đồng, tức là có ý thức về triết lý Nhân sinh.

Đối với con người thì Ý thức quan trọng nhất là chính mình, đó là vần đề con Người Nhân chủ, đối với Gia đình là sự sống Hòa thuận yên vui, đối với Quốc gia là nền Độc lập, quyền Tự do và Hạnh phúc của toàn dân.  Đó là những ý thức quan trọng bậc nhất của một Quốc gia, khi mất ý thức về những vấn đề trên thì chỉ loanh quanh lo những chuyện đâu đâu, mà quên con ngưòi, những nhu cầu thiết yếu của con người, khi quốc gia đã quên mất nền tảng về con người và công thể ( mối liên hệ chung ) thì  gây ra Quốc nạn và Quốc nhục,  đánh mất sự sống sung mãn, nguổn hạnh phúc của toàn dân.

Ta hãy tìm xem những nguyên nhân nào  đã gây ra thảm họa cho Việt Nam:

            1.-Qua hàng ngàn năm sống trong cảnh “ Cái Khó bó cái Khôn “, do cái nạn “ Dĩ Cường lăng Nhược “  của  Đại Hán Bắc phương và Đế quốc Tây phương,  một số trong dân tộc chúng ta đã mất Ý thứcvề chính Mình, (  tức là con Người ) , mất ý thức về Gia đình và ý thức Quốc gia, ( tức là ý thức về mối liên hệ Công thể ) , nên đã quên đi trách nhiệm riêng và chung của mình, con đường suy thoái bắt nguồn từ đây qua một thời gian dài, chứ không phải từ thời CSVN độc trị. CSVN chỉ là chuyến tàu vét, họ vâng theo lệnh của Trung cộng giúp tiêu diệt cho hết mọi nền tảng quốc gia Việt Nam.cùng tinh hoa của Việt Nam cũng như tiêu diệt cho tận cùng hùng tâm dũng chí của dân Việt, để  buộc làm chư hầu nô lệ cho Thiên triều.

            2.- Lý do của việc mất Ý thức là đã bỏ quên nguồn gốc Dân tộc, tức là Tình Nghĩa Đồng bào: Tình là Lòng yêu thương quý trọng nhau, Nghĩa là lối ăn ở Công bằng với nhau, vì bị giam hãm trong đói khổ triền miên, chưa thể làm gì loại trừ kẻ thống trị, nên nhu cầu cấp bách là phải lấn át nhau trong cuộc sống hàng ngày để sinh tồn, tức là đã phạm vào lẽ sống công bằng, khi ăn ở với nhau bất công lẽ đương nhiên làm thương tổn đến mối Tình Đồng bào - mối Tình của bọc Âu Cơ Tổ mẫu là chất keo sơn gắn chặt Đồng bào lại với nhau - .    

Đây là một trong những điểm đồng quy của Dân tộc.

Tổ tiên chúng ta đã trải qua không biết bao nhiêu ngàn năm mới xây dựng được, mối tình keo sơn đó đã giúp Dân tộc chúng ta vùng lên quật lại Đại Hán sau 1000 năm độ hộ  và 7 trận đại chiến, và đánh bại Đế quốc thực dân Pháp. Đáng lẽ khi đã dành được độc lập, chúng ta phài nâng cao Dân Sinh để đồng thời nâng cao Dân Trí và nhất là Dân Khí đã bị suy kém, nhưng chúng ta cứ ngủ mê sống theo cái đà sống như trong thời bị cai trị.

Ngày nay ít có người Việt Nam dùng chữ Đồng bào, mà dùng danh từ Đồng hương, đây là biểu hiệu cho sự suy đồi của mối tình Đồng bào, khi mối tình này vắng bóng thì dầu cho các nhà làm Chính trị có hô hào nứt cổ đổ họng thì những con dân nào đã mất y thức thì vẫn là những hạt cơm rời, họ cứ mãi lo cho việc cá nhân, còn chút Tính Lý nào mà dính mà kết. Cha ông chúng ta đã bảo : “ Cái Sảy nảy cái Ung “ là vậy.

 Ngày nay chúng ta đã có mặt khắp tứ phương, chúng ta tự hào chúng ta là những người văn minh, chúng ta cứ mãi mê ham thanh chuộng lạ, vì khinh thường Cha ông, nên chúng ta coi thường minh triết của Tổ tiên, chúng ta cho là đã lỗi thời, nên chúng ta đã thất bại trọng việc mất ý thức, tức là chúng ta đã trúng kế của kẻ thù là phải giam hãm chúng ta trong sự đói nghèo để bị ngu tối, khi đó mới mất ý thức để cho họ dễ cai trị mà bóc lột, và dễ đồng hoá làm nô lệ cho họ. Đây là Mê hồn trận, làm cho chúng ta Lạc hồn, Khi đã mất ý thức thì chúng ta không lưu tâm dến con Người, những nhu yếu của con Người, đến Nhân đạo, họ đã kéo chúng ta lên Trời  mây xa cách với con Ngưòi ( Duy Tâm ) , đạp chúng ta xuống Đất ( Duy Vật ), chỉ biết sống lao lung trong việc dành miếng ăn, mà quên làm người Nhân chủ biết cách làm chủ, biết cách đáp ứng những nhu cầu cho sự sống con người phát triển toàn diện, mà  sống cho ra cái kiếp người.

Các nhà làm văn hoá, các nhà làm chính trị, các nhà trí thức, các nhà lãnh đạo tinh thần toàn nói những chuyện cao vời, chuyện lý tưởng xa xôi, mà “ bỏ đói con người cả Vật chất đến Tinh thần và Tâm linh“, đã quên  tinh thần cốt lõi của Tổ tiên Việt là sự sống siêu việt. Sự sống siêu việt bắt đầu từ những cái nhỏ nhoi, những cái tầm thường, những cái đơn sơ trong sự sống hang ngày Nơi Đây và Bây Giờ, trong nơi thôn dã, trong cảnh bùn lấy nước đọng thị thành, mà làm cho ngày một hoàn thiện hơn trong hai lãnh vực “ việc làm “ và “ mối giao liên Hòa với nhau “ , để cho những cái nhỏ nhoi ngày một to lớn hơn, nhưng cái tầm thường có dính chút phi thường, những cái đơn giản trở nên phức tạp hơn, những cái xấu trở nên tốt hơn, những cái tục trở nên thanh hơn, nhất là lãnh vục giao liên xứ thế, việc này ít nhiều ai cũng làm được.    

 Đó là cách tu thân để thể hiện Tính Nghĩa đồng bào  cũng như để sống Hoà theo tiết nhịp vũ trụ, tức là môi trường xung quanh được coi như cơ thể nới rộng ( extended body ) của loài người.

Khi không lưu ý tới việc tu thân, để cho cuộc sống Hòa trong gia đình và xã hội xấu khi  là chúng ta đã quên đi mất trách nhiệm nền tảng của con người và xã hội.

Chúng ta không thể không nhắc nhỡ nhau những điều đơn giản mà bất cứ người kém thông minh nhất cũng hiểu để mọi người cùng giúp nhau tiến thân.:  “ Mọi người hãy kính trọng yêu thương và tha thứ để sống hoà với nhau, muốn hoà thì phải ăn ở “ phải Người phải Ta “ , “ Phải”  là lẽ Công bằng. Sống bất Công là tạo ra Sự sống bất Hoà là chúng ta dắt nhau vào Địa ngục trần gian. Muốn không sống bất công thì chúng ta phải luôn ý thức là kính trọng yêu thương và tha thứ cho nhau.  Đó là Đạo Làm Người Việt. (anviettoancau.net)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét