19 thg 3, 2011

IV.- Đất Nước Việt Nam


   
Xã hội VN hư như thế nào?   Thưa có hai thứ hư: Hư trong Bản chất, đưa tới những Hiện tượng hư ngoài xã hội.

1.- Bản chất hư: Theo câu định nghĩa trên, khi con người mất ý thức về con Người như câu định nghĩa trên, rằng con người là “ Thiên Địa chi Đức: là Tinh hoa của Trời Đất “. Vì là tinh hoa của Trời Đất con người ai ai cũng đáng trọng và đáng yêu, trong muôn loài thì con Người là tinh anh hơn hết.    Tuy thiên năng kém những con kiến cái ve, nhưng về lý trí thì con người trổi vượt, mà về Tâm linh thì lại “ Nhân linh ư vạn vật “.  Thế nhưng nhiều ngưòi đã bỏ quên nguồn “ Linh “ của mình, đó là nguổn Sống và nguồn Sáng:

Nguồn Sống là sức sống Yêu thương mình, yêu thương mọi người và muôn loài vì “ vạn vật đồng nhất thể và vạn vật tương liên “ : muôn vật đều có cùng bản thể về vật chất và năng lượng, do đó sự sống của muôn vật đều có liên hệ mật thiết với nhau qua việc trao đổi mọi thứ trong các môi trường chung, nay các môi trường như Nước, Không khí, Đất nhất là môi trường Tư tưởng đã bị ô nhiễm trầm trọng, khi đánh mất ý thức mối liên hệ quan trọng đó thì con người đánh mất lòng Yêu thương và quý trọng nhau.

 Nguồn Sáng là lý công chính hay lẽ công bằng, ý thức về nguồn sáng này giúp con người nhận biết con Người là đáng trọng đáng yêu, vì thế ai ai cũng phải hành xử công bằng đề làm Hòa với nhau mà hưởng hạnh phúc chung.

Khi mất ý thức vể hạnh phúc chung của con người thì con người bắt đầu hư, mình hư làm cho những người khác hư theo.

Chỉ có việc tu thân hàng ngày mới mong tiếp cận với nguồn sống Tâm linh - nguồn mạch cùa nguồn Sống và nguồn Sáng –

Lòng Nhân ái ( Nguồn Sống ) có được Lý trí ( Nguồn Sáng ) soi đường công chính thì “ thì lòng Nhân không thiên vị. Lý trí có được lòng Nhân ái ấp yêu gìn giữ thì Lý trí chẳng sa đọa thành gian manh. Đây là lối sống hai chiều “ Tình Lý tương tham”.

          2.- Hiện tượng hư ngoài xã hội.
Nguyên nhân của hiện tượng suy đồi. Hiện tượng hư này của Việt Nam bắt nguồn từ hàng ngàn năm trước với những hiện tượng do động lực “ Tham tàn và Cường bạo “ của  kẻ thù truyền kiếp Bắc phương qua 1000 năm nô lệ, 7  cuộc đại chiến, tiếp đến sự đô hộ 100 năm của Đế quốc thực dân Pháp, rồi sự cai trị hà khác của CSVN. Những biến cố này giam hãm dân việt Nam trong cảnh “ Cái khó bó cái khôn “ nên đã xảy ra cảnh “ Bần cùng sinh đạo tặc “ . Khi đã bần cùng thì thiếu học vấn nên đánh mất nền tảng Đạo lý sống của Tổ tiên, đành phải đi học người ngoài, vì bỏ quên gốc, lại đi học nhiều nơi, mỗi nơi một khác, nên gây ra phân hóa. Đáng lẽ học cái tinh hoa của người ngoài về để vun bón cho gốc văn hoá nước nhà mà tiến lên, đàng này lấy cái Ngọn của Người thay gốc của Mình, thành ra cây VN nhiều gốc quá, mỗi gốc một đường ắt phải xa nhau. Gốc nào cũng tự cho tốt là hay hơn hết, mà thực ra chẳng có cái gốc nào hay, chỉ hay ở chỗ làm cho xa cách nhau. Tệ nhất là chỉ học được cái vỏ nhất là độc tố của CS quốc tế cũng như nền văn hoá cá nhân chủ nghĩa của Âu Tây, cái học mỗi nơi một khác, nên không nhận ra nhau, không còn coi nhau là đồng bào, gây ra cảnh phân hoá, phá vỡ sự đoàn kết toàn dân, nên phải dùng giải pháp độc tài để giải quyết vấn đề, do đó mà nhân dân ngày càng ngày lún sâu vào con đường hỏa ngục.

3.- Các hiện tượng hiện nay.   Nhà cầm quyền CSVN là một thiểu số, nhờ đã hấp thụ được sư gian manh qủy quyệt của CS quốc tế về phương cách ăn cướp nước rất tinh vi, nên một thiểu số hơn 3 triệu đã kìm hãm được cả hơn 80 triệu dân gần non thế kỷ, do đó ta biết được sức sống của dân tộc mạnh yếu ra sao! Nhìn chung ta thấy:

Về phương diện chính trị thì là Tà trị, nên nhà cầm quyền phải độc tài, dùng công an trị để kìm kẹp, để bóc lột, mà cướp, mọi đảng viên vùng lên ăn cướp từ cái nhỏ đến cái lớn, cái nhỏ là của cải nông dân nghèo, cái lớn là bán sức lạo động lực lượng sản xuất chính, bán cả trẻ em và tài sản quốc gia và bí mật bán cả nước.
CSVN đang để cho đảng viên khắp nước vùng lên tham nhũng, ăn cướp để làm cái khiên bao che cho cấp lớn.  Trong công cuộc gọi là đổi mới, thì nhà cầm quyền VN, không xây hạ tằng cơ sở để mưu phúc lợi lâu dài cho toàn dân, mà chỉ nhằm phát triễn nhưng công trình nhằm thu nguồn lợi to lớn cho đảng, còn bên ngoài thì đón mời các nhà đầu tư quốc tế để làm đốc công ăn chặn tiền bạc, mặt khác dùng làm bình phong che dấu tội độc tài ăn cướp.

Về phương diện Xã hội thì bất công lan tràn, một xã hội mà đa số thản nhiên chuyên sống theo cách lừa đảo mối manh, ăn cắp ăn cướp, tham nhũng lan tràn.  Các đảng viên CS cao cấp thì nay giàu nứt đố đổ vách, họ sống trong nhiều dinh thự cao sang, tiền muôn bạc triệu gởi  nhà băng ngoại quốc, họ ăn xài hơn đế vương, còn nhân dân đa số còn rất đói nghèo, nhất là thành phần công nông đã giúp đảng CS lên ngôi, nay  họ trở thành kẻ bị bóc lột thảm thương, trung ương thì bóc lột lớn, địa phương tuỳ cấp nhỏ to mà bóc lột nhiều ít, ai cũng nhúng tay vào chàm, nên phài cùng nhau đàn áp nhân dân để giữ ngôi.

Về phương diện Văn hoá thì đả phá nền văn hoá “ Dĩ Hòa vi qúy ‘ của Tổ tiên, đi theo Mác Lê là thứ “ văn hoá bịp bợm lừa đảo gian manh “ với phương tiện giáo mác lưỡi lê, coi việc sống theo luân thường đạo lý là chuyện xa xưa lỗi thời. Chỉ có những ngưởi trong đảng CS là sống với nhau theo cái gọi là “ Tình hữu ái giai cấp “ ngoài ra là kẻ thù. Những người CS tưởng rằng họ phải phá cho hết nển văn hoá xưa họ gọi là nền văn hoá phong kiến lạc hậu, còn văn hoá Tây phương thì cho là đồi truỵ, nên cần phải đào thải để thay vào đạo đức CS. khi phá cho tan tành, thiên đàng trần gian đâu không thấy, ngoảnh lại thì chỉ còn thứ văn hoá đại bịp và vô luân.

Bên Trung Hoa khi Mao Trạch Động làm cách mạng văn hoá, phá sạch sành sanh, tình trạng vô văn hóa rất nguy hiểm, sau đó Đặng Tiểu Bình mới âm thầm khôi phục lại Khổng giáo là thứ văn hoá lâu đời để cứu nguy, nhưng khốn nỗi thứ này là Hán Nho, là thứ văn hoá Bá đạo “Dĩ cường lăng nhược “ có bản chất là bạo lực chuyên gây chiến tranh cướp bóc và bành trướng, đành rầng Hán Nho cũng còn phần nào vương đạo.  Khổng giáo là thứ Vương đạo, còn Hán Nho là Bá đạo. Nay Trung cộng đang đem Hán Nho mặc bộ áo Vương đạo của Khổng giáo để lừa thế giới.  Khi nào ta thấy các nhà cầm quyền Tầu bỏ “ lối sống Tham tàn và cường bạo “  xưa nay mà bành trướng thì họ mới không làm nhục khổng Tử!

Về phương diện Giáo dục thì lại quá tệ, vì trong hai mục tiêu chính của giáo dục là thành Nhân và thành Thân không đạt được thứ nào. Về thành Nhân thì phải sống theo nhân đạo ( yêu thương nhau và ăn ở công bằng với nhau ) để khỏi làm bậy, việc  này không hề biết đến, chưa nói biết những gì phải biết và dạy những gì, có ông Bộ trưởng có tên rất hay là Thiện Nhân, nhưng thành quả của nền giáo dục dưới quyền cũng chỉ là đào tạo gian nhân ác vật.

Còn thành Thân cũng thế, các giáo sư, giáo viên không đủ tiêu chuẩn kiến thức và lại bị bỏ đói, nên chỉ có báo cáo thành tích là đại thành công!

Tệ hơn nữa là những sinh viên được đào tạo từ ngoại quốc về cũng không đắc dụng, vì những kiến thức thức đó rất xa lạ với hệ thống trong nước, các cơ quan đâu có cần đến, họ chỉ cần biết mưu mánh để thủ lợi mà thôi.
Yếu tố thành Thân để giúp con người biết làm việc cho kết quả, còn yếu tố thành Nhân để khi làm việc đừng có làm bậy. Bản chất của nền giáo dục trong nước là không nhằm mục tiêu thành Nhân và thành Thân, khi thiếu hai yếu tố đó thì con người sao tránh khỏi trở thành lang sói của đồng bào! (anviettoancau.net)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét