Người theo dõi
5 thg 5, 2011
Xọc một phát
Trẻ bây giờ chỉ vì chuyện không đâu cũng có thể xọc một phát chết tươi , cấp xã thì có thể đang còn hiếm chuyện này , chứ cấp huyện trở lên thì đúng là thường ngày ở huyện . Không ai nói linh hồn của chó , linh hồn của mèo , xưa dù không theo đạo gì , những ngày cúng giỗ , khói hương nghi ngút ở các vùng quê , người lớn lầm rầm khấn vái , trẻ nhỏ vui chơi chỉ chờ đến lúc ăn , dù vô thức , nó vẫn thấy cái thành kính của mọi người . Nó vẫn còn thấy có một cõi nào đó thiêng liêng lắm , dù ở tại nhà , cha mẹ nhiều tiền bày biện đủ loại dịch vụ tâm linh nhưng không tạo được cái u linh vì người cúng không có niềm tin gì , khi về quê họ vẫn hồi lại được ký ức đó , những đứa trẻ vẫn được hưởng xái , ăn theo những linh hồn vãi ra . Đến một ngày cha mẹ chúng mải mê kiếm tiền hoặc có bồ lớn bồ nhỏ , làng quê bị phá hết có khi cái tính làng quê còn kém cả thành phố nữa . Thế là linh hồn đang muốn đi theo quỷ giữ chính thức không bao giờ về lại , chúng hành xử như thú giữ , như thú dại - thấy động là chạy , vì cái chất cuối cùng của con người đã vãi đi hết . Cha mẹ than trách chăm lo cho chúng không thiếu thứ gì , có để chúng thiếu thốn đâu , tại sao chúng lại vậy . Rời khỏi nhà , đến đâu cũng gặp thú hoang , mệt mỏi , muốn về nhà nghỉ ngơi lại gặp hai con thú đực cái , nó còn nguy hiểm hơn vì nó quá hiểu mình , nó lại đang còn nhiều thứ quyền chi phối được mình . Thế là một chút người le lói còn sót lại , lại bị chính kẻ đang đủ loại tham vọng kỳ vọng cướp đi nốt . Lại ra đường , lúc này là lúc chúng là thú dữ nhất , là thú nhát nhất , thú nhát nhất , thú dữ nhất . Và xã hội cứ hỏi tại sao , lại bao nhiêu khoản tiền được ấn định giải quyết vấn đề tiếp tục kích thích tham vọng của bao con người là mầm gây ra tội ác .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét