5 thg 5, 2011

Lạnh






1 nhận xét:

  1. Ai điên,ai tỉnh
    Đôi khi xuống phố thấy người điên đứng giữa đường chỉ chỏ, nói nhảm rồi la hét, ta thấy cảm thương cho thân phận bất hạnh của người đã mắc phải căn bệnh quái ác! Ta cũng cám cảnh khi thấy vẻ điên loạn càng khiến mọi người phải sợ hãi, xa lánh người bệnh đó.

    Thế nhưng khi trở về nhà, ngồi một mình trong thinh lặng với một chút trí huệ, chợt trong lòng hốt hoảng và sợ hãi quá chừng. Bởi nếu có một phương tiện kỹ thuật tiên tiến nào đó có thể khuếch đại được những ý nghĩ, những lời nói thầm xuất hiện liên miên bất tận trong tâm trí, thì có thể hình dung, ta cũng đang nói liên tục cùng với những trạng thái tâm lý khác nhau, những cung bậc cảm xúc thay đổi đến chóng mặt.

    Như khi ta đang nghĩ về yêu thương cũng có thể đột ngột chuyển sang giận dữ, hận thù rồi lại đột ngột chuyển sang lo âu, sợ hãi, rồi ăn năn, hối hận, rồi mưu mô, mánh khóe, rồi lại trở về với ân hận, sợ hãi, lo âu..., như một người điên loạn thật sự vậy. Nếu không tin, quý vị có thể kiểm chứng bằng cách thử ngồi xuống và viết ra giấy tất cả những ý nghĩ, ý tưởng trong đầu mình. Chỉ sau khoảng một giờ ghi lại mớ suy nghĩ hỗn mang ấy, quý vị có thể thấy tâm trí của mình căng thẳng điên loạn đến mức nào, đặc biệt trong những giai đoạn bị stress.
    Để tránh dồn nén những cảm xúc, ý nghĩ xấu, cần tập luyện tư duy tích cực hay thiền định. Thường xuyên thiền định giúp ta cảm thấy nhẹ nhàng, thanh thản, những ý tưởng náo nhiệt, xấu xa, cuồng loạn sẽ lắng xuống và tan biến để những buồn bực, hờn giận, hận thù cũng nhạt nhòa theo. Tâm hồn một khi đã tĩnh lặng, an bình thì trí huệ sẽ phát sinh để ta có thể nhận ra rằng sự ồn ào náo nhiệt đôi khi đến mức cuồng loạn của tâm trí chỉ là những ảo vọng và ta có thể rời bỏ chúng.

    Trả lờiXóa