Lúc đó không cần ai viết truyện cười , ai muốn vui thì đọc những diễn biến của 2015 , 2014 , 13, 12 , 11 để cười cho vui . Mọi người nhìn nhau , thấy người khác làm tốt hơn mình thì rút lui ngay , chuyển sang việc khác cho lợi , đỡ lãng phí lao động . Bây giờ nghĩ lại chuyện những năm 80 90 đã thấy rất vui , có quan chức có tài làm thơ , thơ không lo làm lo đi kiếm cái ghế quan ngồi , thơ bỏ đường thơ , quan bỏ đường quan . Bây giờ muốn vui xem lại chuyện cũ cũng cười tối ngày .
Người ta dùng đủ cái cần dùng , không như giờ uống một chai bia đã tức bụng , vậy mà chơi cả chục chai để mà đái liên tục , nước chảy đá cũng phải mòn ngữ là cái ấy không bị mòn sao . Những chuyện không không , ngồi tại chỗ là đủ để trao đổi xong việc , cũng xách xe chạy đi , hao xăng , xả khói , xác suất chết trên đường tăng lên . Chuyện cười vui nhất lúc đó là cố sống cố chết để được đi xe có hú còi inh ỏi láo loạn .
Chuyện vui nữa là người giả dạng rô bốt phát âm lại suy nghĩ và chữ nghĩa của người khác trên diễn dàn ; và người nghe cũng thành rô bốt há mồm ngủ luôn .
Vui quá cũng không tốt , mọi người lại tập trung vào chuyên môn của mình , lúc đó mới thấy tiên tri : làm theo khả năng mà cũng hưởng theo khả năng , không cần phải dùng thuốc một mình (có tác dụng phụ) để nhiều người vui .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét