Người theo dõi

30 thg 4, 2011

Kỷ luật và tinh thần chiến đấu

Một cuộc chiến có thể xảy ra bất cứ lúc nào. Một nước nghèo ở một địa thế mặt tiền, cái gì cũng có tiền, trước mặt nhiều con cọp lớn. Cái chuyện đánh ta là rất có thể.

Trong quá khứ đã có thắng lớn, mỗi thời mỗi khác, bây giờ dập y nguyên và chắc thắng là ít xảy ra. Tất nhiên tinh thần chiến đấu vẫn là số một, tiếp đến là kỷ luật chiến đấu, chỗ sống chết không thể tùy tiện được.


Lấy đ làm kỷ luật chiến đấu rất phù hợp, đ phân công, dứt khoát phải xong việc, không được từ chối, không được lùi bước. Đ là trên hết trong việc nghe lệnh thực hiện, trong việc bày mưu tính kế và thực hiện chiến đấu.

Nhưng lấy đ làm tinh thần thì sao. Đ là những quan to, quan nhỏ, số có tư cách để mọi người nể phục quá ít. Lấy đ làm tinh thần để cho toàn xã hội, toàn quân vơ vét đục khoét à. Lấy cái đạo cao cả giơ ra nhưng vẫn cần con người tương đối hoàn mỹ để hành đạo, như các cha đạo, các sư trụ trì, tuy không tuyệt đối, song họ cơ bản không tư lợi, nếu không đạt yêu cầu bị tẩy chay ngay. Đ lấy lý luận cao siêu ra làm tinh thần, ai tin lý luận cao siêu, người ta nhìn vào những con người đang giơ lý luận. Thời gian quá đủ dài để họ nhận chân.

Mặc dù vậy vẫn phải có đ để điều hành, để duy trì trật tự thời chiến, để kỷ luật sắt với vũ trang nhân dân, vũ trang nhà nước, trên cái nền tinh thần là Tổ quốc. Dù sao vẫn chưa có thế lực nào đủ mạnh và quen việc để tổ chức chiến tranh, vẫn là đ với kỷ luật chặt chẽ để tính kế ngắn dài theo từng giai đoạn.


Chỉ e ngại, đến khi hữu sự kỷ luật nó còn đủ mạnh không, hay đã mục ruỗng hết rồi, hay đã ăn bả mà làm tay sai cho giặc hết rồi.

Bên nước lạ, cái gì người ta cũng tiên phong, người ta không thể lấy Khổng Tử - dù hoàn mỹ ra để mà theo, mà mà lấy cái ông gì đấy mới chết ở vùng tây nam nước lạ ra làm hình mẫu kỷ luật. Còn tinh thần của người ta là nước mẹ vĩ đại, nước mẹ muôn năm, nước lớn muôn năm, lãnh thổ phình to muôn năm.

Còn ta tinh thần gì nhỉ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét