13 thg 3, 2011
Làm lễ
Mọi đám đông đều phải có lễ, làm lễ là một việc không thể không. Làm lễ cũng là một tập tục tốt của người Việt, lễ gia tiên, lễ sơn thần thổ địa. Từ nguyện vọng làm lễ để tưởng nhớ những gì không được quên, cầu cho mọi sự bình hòa tự nhiên, phát triển dần lên thành làm lễ để cầu cạnh, làm lễ để ép thần thánh phải phục vụ mình. Để chắc ăn, người thật cũng thành thần thánh, tất nhiên là những người có quyền quyết định, ở cái xứ sở này quyền quyết định không ở luật pháp mà ở từng con người cụ thể ví như khi thấy biển báo giao thông thì không nhất thiết phải theo biển báo giao thông, cứ theo người điều khiển giao thông dù nó có trái với biển báo. Ở xứ sở có nhiều biến động bất thường nên sinh ra sáng tạo đặc biệt như vậy. Người phán quyết nhiều vô kể, cách phán quyết cũng nhiều vô kể, không như thần thánh khó theo dõi kết quả của việc lễ, ở đây tùy theo lễ mà có kết quả khác nhau. Từ việc thần thánh trực tiếp nhận lễ nay đã chuyên môn hóa có bộ phận tiếp nhận lễ chuyên trách, có thực đơn cho các vấn đề cầu cạnh, có giá cả rõ ràng, có thời gian rõ ràng. Thần thánh thành một ngành kinh doanh đem lại hiệu quả lớn, chỉ có điều nó không được nộp thuế vào ngân sách. Chỉ có thịnh trị lễ mới phát triển chứ mà hình luật thì làm sao gọi là thịnh trị được. Dư luận cứ đòi pháp luật thật là không xét kỹ, phải nghĩ đến thịnh trị chứ, phải ổn định để phát triển chứ. Lễ muôn năm, đừng thấy lễ hội nhiều mà thắc mắc, cái gì cũng lễ là thịnh trị đấy.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét