19 thg 11, 2010
Nền tảng xã hội
Không ai tin nền tảng xã hội chính là những người dân nghèo. Nếu coi dân nghèo là cái đuôi của con thạch sùng khi cần thì tiêu hóa để nuôi các bộ phận khác của con thạch sùng thì cũng cần phải cho cái đuôi ấy đủ lớn thì mới có tác dụng. Dân nghèo cái ăn còn không đủ thì còn nghĩ đến gì nữa, chạy vạy cả ngày để lo sinh hoạt thường nhật ở mức cực thấp, thể chất, tinh thần đều kém, bệnh một cái coi như chết luôn. Tất cả họ được cho cái ăn, cái mặc, cái ở, cái học, chữa bệnh miễn phí, sức lao động của họ sẽ tốt hơn, họ đi làm thuê để nâng cao cuộc sống, đến một lúc nào đó họ vĩnh viễn thoát nghèo, xã hội không phải lo cho họ mà họ sẽ có đóng góp vào việc chung. Ngân sách cứ nói chung chung, sao không hỏi tình hình người nghèo ở thôn, ở xã, ở huyện, ở tỉnh thế nào rồi. Hằng năm có bao nhiêu thoát nghèo, và nhập nghèo. Việc tối thiểu có xã hội lo thì họ sẽ tự nâng cao được đời sống. Tiền không phải là ít, nhưng tiền hình như toàn đi đến chỗ hư vô mà không đi đến con người cụ thể. Tám chín chục triệu người số phải do xã hội lo chắc cũng không nhiều lắm, các công trình công cộng cho người nghèo, người cận nghèo cũng được hưởng luôn, giảm bớt nguy cơ xuống nghèo. Bây giờ cứ tập trung đầu tư vào đô thị, tăng sự hấp dẫn, người ta cứ kéo vào đô thị, bị quá tải lại tăng đầu tư, hết tiền lấy đâu cho người nghèo. Xây được cái nhà cho người nghèo coi như xong. Phải theo người ta cho đến khi người ta hết nghèo, ăn uống ở mặc học chữa bệnh họ không lo thì không mấy lúc mà cuộc sống họ được nâng cao, khi đủ lực thì xã hội rút, họ tự lo và vẫn được hưởng các nguồn đầu tư công cộng về nhà, học và chữa bệnh. Người đô thị là tầng lớp tinh hoa, người ta tự lo được cuộc sống của họ, không cần phải dùng nguồn tiền công cộng, phải cho người ta niềm tự hào là tầng lớp có ích cho xã hội và họ có một tầng lớp lao động ngày càng tăng về chất lượng để họ thuê sử dụng đem lại nhiều giá trị gia tăng khác. Các vấn đề xã hội sẽ giảm hẳn, cuộc sống ai yên phận đó và có rất nhiều cơ hội để vươn lên, khi sa sút vào tầng lớp nghèo thì cũng không sao, sẽ có cơ hội được làm lại. Xã hội yên bình mà không trì trệ, không điên cuồng kiếm sống bằng mọi giá. Việc dễ mà khó làm vì cái tâm đã loạn rồi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét