Quốc Dũng
Thái Bá Tân - NGHE TIN MẸ
BLOGGER TẠ PHONG TẦN TỰ
THIÊU
1
Không thể nào có chuyện
Đảng, nhà nước vô can
Khi người dân quẫn bách,
Tự thiêu rồi chết oan.
Ai phải chịu trách nhiệm?
Ai hàng ngày đến nhà
Bắt nạn nhân mắng chửi
Và nói xấu con bà?
Ai sai bọn mật thám,
Sống bằng tiền của dân,
Bám theo bà từng bước,
Cả xa cũng như gần?
Nóng lắm, các bác ạ.
Lửa đã bén lên đầu.
Nó đang cháy, nóng lắm.
Và em đau, rất đau…
2
Chúng mày nhìn cho kỹ,
Bọn công an, cá chìm.
Mẹ chúng mày cháy đấy.
Hay chúng mày không tim?
Ai nuôi chúng mày lớn,
Cho áo mặc, cơm ăn,
Để mà theo bọn ác
Quay lại đánh người dân?
Trời có luật nhân quả.
Người có luật của Người.
Hay chúng mày không sợ
Luật Trời và luật Người?
Nóng lắm, các bác ạ.
Lửa đã bén lên đầu.
Nó đang cháy, nóng lắm.
Và em đau, rất đau…
3
Tiên sư thằng nhà nước
Tìm cách o ép dân.
Nhà nước mà như thế,
Thì biến, tao không cần!
Tiên sư bọn dối trá,
Tiên sư thằng chính quyền.
Con giun bị xéo mãi
Sẽ có lúc vùng lên.
Mời đảng, mời nhà nước,
Mời chính quyền, công an,
Hãy giỏng tai, mở mắt
Để nghe lời dân oan:
Nóng lắm, các bác ạ.
Lửa đã bén lên đầu.
Nó đang cháy, nóng lắm.
Và em đau, rất đau…
Hà Nội, 30. 7. 2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét