Nguyen Quang Thach
Đang ở thị xã Hồng Lĩnh nơi
mà cách đây 21 năm (1991)
nhà mình xuống mua đất. 3
năm sau nhà mình xây được
cái nhà mái bằng. Ngôi nhà
được xây lên bởi hơn 2.000
viên gạch táp lô do mình đi lấy
đá trên núi, cát ở dưới suối và
xi măng mua do đi buôn bán
lương thiện nhiều thứ mà
có...
Trong những nghề mình đã
làm thì nghề nấu cao và buôn
ớt khô vào mùa hè là vất vả
nhất. Các bạn cứ tưởng tưởng
ở cái nóng 39-42 độ mùa hè
Hà Tĩnh mà ngồi bên bếp than
củi quấy cao từ 3-5 tiếng hồ;
và đóng ớt cay vào bì, thì sẽ
thấy cái nóng và ngột ngạt
đến chừng nào. Đóng ớt vào
bì sẽ cảm nhận được cái chết
của anh K9 trong phim biệt
động Sài Gòn. Khi học đại
học, 2 ngày nghỉ mà nấu được
một nồi cao trăn hoặc khỉ, có
thể kiếm được
300.000-1.500.000 đồng vào
những năm 1993-1997, là điều
không dễ ở quê mình. Bởi thế,
mình hay có tiền cho các bạn
sinh viên con nhà nông dân
lẫn thành phố vay khi cần.
Nghề mình làm dễ nhất, kiếm
được nhiều nhất, nhưng cái
cảm giác xấu hổ lại lên mỗi
khi nghĩ về nó, đó là cò xe
khách. Cò xe là bắt khách cho
nhà xe để lấy %, thường là 5%
. Khi làm cò thì mình phải nói
giọng của nhiều vùng để tạo
cảm giác tin tưởng cho khách
đi vào vùng đất đó. Nói thẳng
ra, có sự lừa dối ở đây. Hồi
sinh viên, bắt khách Tây ba lô
đi Lào cho nhà xe, có ngày
mình kiếm 30USD, vì nhân
danh thực hành ngoại ngữ để
thu tiền cua Tây và bàn giao
cho nhà xe 50%-70% số tiền
mình thu được, đây cũng có
phần không trung thực. Thật
xấu hổ!!!
Mình sinh ra trong gia đình
giáo viên nhưng nhiều thứ
con nhà nông dân, công nhân,
tiểu thương làm thì mình đã
làm và làm rất tốt bởi sự kiên
trì và niềm tin vào sự kiên trì
đó, bởi thế, mình không tin
vào yếu tố may mắn và không
bị chi phối bởi bất cứ ai. Đặc
biệt, mình rất cẩn trọng khi
nhận những lời mời ăn uống,
quà cáp, hay vào các phe
nhóm này nọ...
Chia sẻ những điều ở trên để
các bạn xuất thân trong
những gia đình lao động như
mình cần biết rằng BỐ MẸ
CHÚNG TA VẤT VẢ ĐỂ CHÚNG
TA:
- Sống lương thiện;
- Sống có tự trọng;
- Sống biết trân trọng nỗ lực
lao động của người khác;
- Sống trung thực với bản chất
chứ không nên tạo ra lớp
váng giả tạo về lòng nhân ái,
về sự cấp tiến....;
- Không đánh đổi phẩm giá để
cầu lợi; ....
Nếu các bạn thiếu các chuẩn
mực trên, vô tình, các bạn đã
phản bội và dẫm đạp lên kỳ
vọng và sự vất vả của những
người đã ĐẶT NIỀM TIN vào
các bạn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét