Nguyễn Thông Thật tình mình thấy nó cứ sao
sao ấy, cái vụ liên hoan thơ đó.
Nếu cuộc sống yên hàn thì cũng
được thôi, nhưng lúc này bao
nhiêu điều đau đớn, bao nhiêu
thứ buộc lòng người cuồn cuộn không yên, thế mà rủ nhau đàn
đúm véo von, lại kéo cả đám tới
núi Bài Thơ sì sụp khấn vái,
dường như xã hội thuận hòa
tươi tốt lắm. Nhiều người bảo
nó cực kỳ nhố nhăng, khiến mình vốn là người yêu thơ mà
cũng phải đồng tình. Buồn cho
cái đám văn nhân nước nhà.
Hay là phải kêu lên: Rằng ối ai ôi
nó thế nào!
Lại nhớ câu kết của cụ Nguyễn Tuân trong bài "Một đêm đưa
ma Phụng": Giá mà Phụng nó
còn sống thì tốt biết mấy.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét