Mỹ là nước rất cẩn trọng với việc có thể bị tấn công bạo
lực , ấy vậy mà có tổng thống Mỹ đến Vn vẫn vào quán phở
thưởng thức bình thường mà không e ngại gì . Ở ta hồi giờ
chưa nghe có vị cao cấp nào ra ăn hàng ngoài phố , bây giờ
chắc lại càng không dám , nhất là các vị đã nghỉ rồi ,
liệu có dám xuất hiện tự nhiên ngoài đường phố không . Việc
này nói lên điều gì nhỉ . Duy có một lần thấy nói ngài Lê
Khả Phiêu một mình đi bộ đến nơi hội đồng hương Thanh Hóa họp
(chắc rất gần đó) và là nơi rất ít người qua lại . Có vị
chủ tịch huyện khi đương chức nhân hồi còn đốt pháo , có bọn
nó làm quả pháo bằng cổ chân châm ngòi tung vào cửa nhà .
Khi đi ngoài đường bọn đá banh đá cầu nó nhằm thẳng ngài mà
sút . Các ngài tài giỏi nhạy cảm nên thừa biết có kẻ nó
phỉ nhổ nên chả dại gì mà ra đường . Đời sống đã tách biệt
lại càng cách biệt với các ngài , các ngài chơi vơi nên có
khi lại đi bấu víu vào những từ ngữ xa lạ . Nghĩ cũng khổ ,
không có tự do để ăn một miếng thịt chó hay một hột vịt lộn
. Đâu phải cứ to là sướng .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét