10 thg 5, 2011

Không



NokiaX6 nói...
Chúng ta ai cũng từng là một đứa trẻ con

Chưa kịp lớn đã vội mang tim mình đi rao bán

Yêu chưa hết lòng đã vội vàng chán.

Yêu chưa kịp hết một mùa đã vội vàng bỏ đi

Chúng ta sinh ra vốn là một loài thiên di

Mê mải đi, mê mải sống, mê mải những chân trời đầy khát vọng

Sao chẳng khi nào chịu bó gối dừng chân?

Có lẽ hôm nay nói cho hết một lần

Những lời muốn nói sao nghe nghẹn ngào trong ngực tối.

Nếu như cảm thấy ai đó dường như là mắc tội

Sao ta không nhìn bằng đôi mắt đấng từ bi

Cuộc đời trước sau nào ai có biết được gì

Hỉ nộ ái ố vốn vô thường trong cõi tạm

Tham sân si khiến lòng người chai sạn

Một giấc mơ, một cái năm tay bây giờ quả là đắt đỏ giữa chúng sanh.

Thôi đành

Lấy tay mình làm gối

Lấy chính mắt mình soi mình trong đêm tối

Mà không cẩn phải đứng cạnh người ta

Thôi đành

Lấy lòng mình làm bao dung hỉ xả

Lấy bóng mình làm bạn đêm khuya

Lấy chua chát cho cuộc đời thêm đa sắc

Lấy tình em đem đo đếm với tình ai.

Thì thôi

Cũng đã qua hết một đêm dài không ngủ được

Cũng đã biết đó là điều từng biết trước

Cũng đã biết lòng người nham hiểm nông sâu

Có tiếc gì đâu

Có khóc gì đâu

Vết thương ta tặng nhau trong một ngày trời lặng

Lặng nghe tim mình mách bảo, người đó nào đâu phải của mình đâu

Lặng thế mà đau

Lặng thế mà nát nhàu đêm tối

Lặng thế mà phải úp mặt vào gối

Lặng đếm cho mình vài nỗi uất ức không tan/

Ai nói trên đời này tình nghĩa là vàng?

Em chỉ thấy vàng thau lẫn lộn.

Yêu, không yêu một mớ bòng bòng lộn xộn.

Thế mà làm nát đời nhau

Thế mà làm nát ngày sau.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét