13 thg 4, 2011
Lao xao
Tranh luận trên mạng thật vui, như chim kêu trên cành, giun dế dưới đất. Đúng là một thiên nhiên hoàn chỉnh, nếu cứ đơn giản như gốc cây thì buồn quá. Các hoa lá cành đua nhau nở, chim kêu vượn hót suốt cả ngày. Ở cành nào khen cành ấy, tôn vinh sự hợp lý của cái cành được sinh ra. Rồi còn chê những cành khác mọc oái oăm, râm ran suốt ngày suốt đêm. Lời qua tiếng lại, lời nhỏ lời to, có cả tiếng những con sâu đục cành, con bướm đẻ trứng. Một ngày kia, trứng nở ra sâu, sâu non đục cành non, lớn dần, từ nhiều cành sâu kéo về gốc. Gốc chưa kịp rỗng, tầm gửi đu đeo bám đầy. Mặc sức vui đùa, ca hát trên các cành cây với hoa thơm trái ngọt. Có khi còn không biết những dễ cây âm thầm dưới đất. Phận làm dễ, làm gốc đã được nhiều người ca ngợi là ngôn từ hay. Hoa lá cành cứ sum xuê, cứ ca hát cứ cãi cọ. Nhưng hình như loài sâu là khôn nhất, chúng âm thầm ngậm miệng cứ tiến theo con đường đã định. Ai nói gì là kẻ phá cuộc vui, hoa lá cành hùa vào quất cho rát mặt. Chỉ những con chim con bướm đậu vào lại bay, cây này không còn tốt, hay chết khô ta bay cây khác. Cây có kịp sống đến ngày hạt của mình mọc mầm thành cây, trưởng thành rồi lại cùng cái kết cục.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét