31 thg 3, 2011
Thử tưởng tượng về Hồ Chí Minh
Với truyền thống Nho học và tố chất cá nhân chắc chắn ngài sẽ luôn đánh giá đúng thực trạng trong nước và thế giới. Ngài không phải bôn ba nước ngoài, có thể vài chuyến du ngoạn để tận mắt quan sát với những thông tin đã được đọc xem. Ngài quyết không du học vì ở trong nước vẫn đủ điều kiện để cảm nhận và tiếp thu được tinh hoa bên ngoài, để có nhiều thời gian hoạt động thực tế. Ngài cũng không thể vận động thành lập đảng vì biết chắc sẽ không thành công. Chắc chắn ngài sẽ đi con đường Phan Chu Trinh đã đi, với khả năng đặc biệt, chắc chắn ngài sẽ thành công. Một số nước đã đạt đến đỉnh cao của phép cai trị xã hội, vì nhà nước đã có hàng ngàn năm kinh nghiệm, những nhà nước biết đúc rút tất cả phương pháp tối ưu của việc cai trị xã hội, sẽ tạo được một nhà nước cai trị hoàn hảo. Nhà nước này không một lực lượng nào phá vỡ được họ, chỉ đến khi họ tự vỡ tự tan nếu không thích nghi được. Bởi nay các nhà nước đã tiến đến một phương cách mới hợp lý hơn, không phải cai trị xã hội mà là điều phối xã hội đi theo một phương án tối ưu nhất. Về tố chất đặc biệt của Hồ Chí Minh, lấy hoạt động thực tế để chứng minh không ai có thể bác bỏ được. Ngài lập quốc, xây dựng bộ máy cai trị hoàn hảo vì mục tiêu giải phóng dân tộc, Ngài chọn được đúng người kế tục làm xong việc giải phóng dân tộc, các vấn đề khác không thể đòi hỏi với bối cảnh trong nước và thế giới khi đó. Ngài không có mặt trong ngày dân tộc độc lập, nhưng ngài đã dự định được kịch bản, chọn được người thay thế cho kịch bản đó hoàn thành. Những người sau không tiếp tục thực hiện được ý tưởng của ngài, tình hình đổi khác làm sao ngài sống dậy mà lo tiếp được, đó là việc của hậu thế. Hành xử như ngài mấy ai sau này theo được. Nếu bây giờ lại bắt chước Ngài lập đảng để giành chính quyền, liệu có ai thần thánh hơn Ngài nữa không. Nếu Ngài đang ở thời bây giờ, cứ thử tưởng tượng, Ngài chắc sẽ chỉ viết lý luận, làm những gì có thể làm mà không bị đàn áp, trong thời gian nhanh nhất làm cho văn minh lan tỏa nhanh nhất, và tiếp tục con đường mà Phan Chu Trinh còn dang dở. Ngài không có thời gian để giảng đạo, nhưng cái đạo của người đã hiện rõ, cái đạo của tổ tiên cũng hiện rõ. Về làm quan là tận tâm tận lực vì dân, về cuộc sống là hài hòa với con người và với tự nhiên.Trong mọi điều kiện luôn sống ung dung tự tại. Nếu Ngài đang điều hành đất nước chắc chắn Ngài sẽ chuyển sang phương cách điều phối xã hội chứ không cai trị xã hội. Ngài là một người Việt minh triết xứng đáng có mặt trên cõi đời này. Lấy bây giờ để đòi hỏi xưa thì thật vô cùng, một phong cách ung dung tự tại trước muôn vàn nguy nan, chỉ có những bậc cảm được sự vận hành của trời đất con người mới hiện ra được phong cách đó. Ở thời nay chắc Ngài vẫn cô đơn vì luôn có người hiểu lầm. So Ngài với Khổng tử ở khác thời đại là điều khó. Cái minh triết của Việt Nho đã được Khổng tử nói ra được nhiều rồi, Ngài không cần phải nói ra nữa, trong bối cảnh của Ngài, trong thời đại phương cách cai trị đang có một lý thuyết mạnh nhất đang thịnh hành, Ngài hành xử ngoài dòng chảy đó liệu có thành công, hay lại phải thất bại trước cái dòng chảy ấy, chi bằng cuốn vào đó để hạn chế tối đa cái ác của nó. Ngài không cuốn vào dòng thác, ngồi trên núi cao để đưa ra những tiên đoán, viết ra những tác phẩm để hoàn chỉnh bộ kinh điển Việt Nho ? Mọi điều chỉ là tưởng tượng lộn xộn và không thể đúng được vì tất cả những điều đúng đều đã xảy ra. Hơn nữa Việt Nam đã có một Nguyễn Bỉnh Khiêm, người không muốn làm người thứ hai như vậy. Khổng tử giảng Việt Nho, Nguyễn Trãi qua tay Lê Lợi để hành Đạo, Nguyễn Bỉnh Khiêm qua tiên tri để diễn Đạo, Hồ Chí Minh cảm Đạo để hành Đạo. Khổng tử mới giảng Đạo mà mấy ngàn năm nay còn bị hành lên hành xuống, dựng tượng, phá tượng, dựng tượng. Nguyễn Trãi tài giỏi, công trạng là thế mà còn chết oan. Nguyễn Bỉnh Khiêm ẩn mình mà người đời lại ước muốn người làm vua. Âu không phải là Hồ Chí Minh thể hiện cái nguyện vọng của Đồng Bào, vừa cảm Đạo vừa trực tiếp hành Đạo, không phải qua tay ai. Lời khen chê là đương nhiên. Một kiếp người trên trần gian, nhìn về trước, ngó về sau thử xem ngàn năm nữa có ai vượt được. Việt Nho của Đồng Bào Việt có nhiều học trò xuất sắc, ngài vẫn đang là người Việt suất sắc nhất. Mỗi người có suy nghĩ của riêng mình, còm này cũng vậy, xin mọi người đừng chấp.
Thời thế tạo anh hùng!
Trả lờiXóaNói vậy không phải bác cái vĩ đại của HCM, nhưng cần tất cả những điều kiện, tổng hòa của các mối quan hệ xã hội.
Tôi nghe nhiều từ những nhà lão thành cách mạng song quanh tôi, có một điều rất thật, đó là HCM rất cô đơn - cô đơn về mọi mặt! Đoa là điều thiệt thòi của HCM, nhưng điều đó lại làm cho sự nghiệp vinh quang!!!
PS: song quah tôi = sống quanh tôi
Trả lờiXóaTình thế rất khắc nghiệt, Hồ Chí Minh phải hy sinh để làm một biểu tượng tập hợp sức mạnh dân tộc
Trả lờiXóa