31 thg 3, 2011
Ô nhiễm tinh thần
Ô nhiễm môi trường sống thông thường ai cũng thấy, nó có cái màu lạ, nó có âm thanh lạ, nó có mùi lạ, nó làm ngứa chân, ngứa tay, đến bụi phóng xạ vô hình mà người ta vẫn đo được. Vậy mà người ta không đo được, một hành vi ăn cắp của người có trách nhiệm nó gây nguy hại như thế nào cho xã hội, một lời nói láo của cơ quan truyền thông, nó tác động thế nào vào đời sống tinh thần xã hội. Một người bị đày đọa, bị nhốt, bị chết không có lý do chính đáng, nó làm bầu không khí tinh thần ô nhiễm thế nào, không ai đo được, không ai dám nói là nó không ô nhiễm, nhưng ô nhiễm mức nào thì không đo được. Chỉ biết cái nguồn ô nhiễm này càng mạnh, càng cao thì phạm vi gây ô nhiễm càng rộng, càng sâu. Nhà nào cũng có cái màn hình ti vi, có khi có báo, có sách, có ai dám nói đó không phải là con đường gây ô nhiễm tinh thần không. Có phải vậy mà các nguồn thông tin cao cấp luôn được giữ kín, cố giữ kín để khỏi gây ô nhiễm, người ta lo xa cho giống nòi thế kia mà. Có người cha chơi bời lý luận rằng, mình hư hết cái phần của con để nó khỏi hư. Trong nhà trường, thầy chửi trò có dám nói là không gây ô nhiễm môi trường tinh thần không. Môi trường tinh thần bị ô nhiễm nghiêm trọng, thảo nào có vô vàn cái quái thai tinh thần, giết người, chặt người, đâm người, đốt người nhẹ như không. Xử lý ô nhiễm môi trường luôn là vấn đề nan giải, ô nhiễm tinh thần là vấn đề chưa thấy đặt ra, nếu có đặt ra thì cái nguồn gây ô nhiễm quan trọng lại đang ở cái chỗ quan trọng không cho ai thay thế. Thảo nào ngoài xã hội cứ kêu cái mùi thối lạ, không thối mà lại thối, vô hình mà lại gây khó chịu. Trong xã hội người ta cũng đã ý thức được sự quan trọng của tinh thần mà có những lời giới thiệu, đây là người anh tinh thần của tôi, đây là người em tinh thần của tôi. Thế giới thì có lãnh tụ tinh thần, chắc không phải vô cớ mà có. Ở ta có lão làng, phải chăng cũng là một dạng của lãnh tụ tinh thần. Dư luận có quá nhiều băn khoăn có phải nguyên nhân sâu xa của mọi tệ hại ở xã hội đều từ cái ô nhiễm tinh thần nghiêm trọng này gây ra, có phải đã ô nhiễm đến mức làm cho con người tê liệt về phân biệt, không còn phân biệt được đâu là tinh thần lành mạnh và đâu là tinh thần ô nhiễm, tinh thần quái thai, dị dạng, tinh thần mất chất, tinh thần quá đát, tinh thần giả, tinh thần đểu. Có phải ô nhiễm đã kịch điểm nên các bô lão, người đã qua thử thách với thời gian, tinh thần đã thanh sạch buộc phải lên tiếng, không phải một cụ mà rất nhiều cụ, cái quái thai liệu nó có ám hại các cụ, hình như các cụ biết nên cũng dè dặt. Để làm sạch bãi rác của một thành phố với điều kiện không tiếp tục xả rác đã thấy vô cùng khó, bãi rác của cả nước, trong điều kiện rác vẫn xả liên tục, gần như là sẽ không xử lý được. Bây giờ nói ô nhiễm tinh thần, cái nguồn của nó ngày nào cũng phát qua màn hình và qua nhiều đường khác, cái người có trách nhiệm với việc này nói không sao, chính họ là nguồn gây ô nhiễm chính, chính họ có trách nhiệm, có khả năng, có điều kiện để làm trong sạch môi trường tinh thần đồng bào Việt. Họ không làm thì ai vào đây làm.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét