31 thg 3, 2011
Ngẫu hứng vua
Làm vua là niềm mơ ước của biết bao người, cung tần, mỹ nữ, sơn hào, hải vị, kẻ hầu người hạ, uy danh khắp chốn. Ngoài may mắn, vua chắc có tố chất gì đó đặc biệt, (vua kế vị bất tài không xét ) vua chắc như biển lớn dung nạp tất cả. Vua có đất để dung nạp người, vua có não để dung nạp trí tuệ, vua có tâm hồn để dung nạp nghệ sĩ, vua có linh để dung nạp thần linh, vua biết chơi để dung nạp kẻ giang hồ, vua xấu chơi để dung nạp kẻ tiểu nhân. Tất tật cái gì vua cũng dung nạp được, vua là biển lớn chứa muôn sông. Vua thể hiện mọi cái hay, quần thần lấy đâu chỗ thi thố, sông nhỏ không hiểu biển lớn, chê biển không có sức chảy mạnh. Ngồi trên muôn dân, có thể dưới muôn dân để muôn dân thành một khối, như cùng trong một bọc, không có sức mạnh nào địch nổi. Một ngày kia, vua chán cái trang nghiêm oai vệ, vua muốn thả mình ; tiểu nhân trỗi dậy, kho lương của vua vơi dần, cái bụng của vua to dần, cái tri của vua teo dần, cái oan của dân tăng dần, cái khôn của quan ngu dần, cái nguy của vua nguy dần, cái yên của dân không cần. Trong dân gian lại cất lên tiếng ca não nùng muôn thuở "con vua thì lại làm vua, con sãi ở chùa lại quét lá đa, bao giờ dân nổi can qua, con vua thất thế lại ra quét chùa ".
Sexpia có vở kịch nổi tiếng Vua Lia, một cảnh tượng thương tâm khi các quần thần bỏ Vua mà đi chỉ còn lại người con gái bên canh Vua ôm vua khóc Vua không tin lấy tay lau nước mắt trên mặt con và đưa lên miệng bấy giờ ông mới thấy vị mặn của nước mắt. Đã muuộn rồi.
Trả lờiXóaVua An Dương Vương, trước khi tự vẫn và nếm vị mặn của biển, đã chém con gái một phát
Trả lờiXóa