19 thg 3, 2011

Chuyển trọng tâm


 Trước đây những nhà điều hành đất nước đưa ra những trọng tâm rất phù hợp: lúa không thiếu một cân, quân không thiếu một người, tất cả vì tiền tuyến. Bây giờ nói “Dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh”, rất hay, đã nói nhiều năm nay, nhưng người ta thấy nó không như vậy. Vậy là thời kỳ để nêu trọng tâm này có thể chưa tới hoặc đã qua rồi, người ta phát hiện chính xác bây giờ đang dùng trọng tâm: cấm và bán, cái này mà nhân rộng ra thì nguy lắm, năm 1998 ở Thái Bình người ta đã cấm bụng to vào làng, nếu cố tình vào họ đánh vào bụng to như đánh trống ở Tiền Hải năm 1930. Người ta cấm không được giải tỏa đất của người ta, cấm đánh người, cấm bắt người thì nguy lắm, cơ quan công vụ sẽ không làm việc được. Người ta cấm các cá nhân và các cơ quan hoạt động bí mật thì cũng căng lắm, bắt công khai hết thì làm sao.

Còn việc bán, dân biên giới bắt chước bán mình cho nước ngoài, bán cả làng cho nước ngoài, nhập vào nước họ luôn thì sao. Ngư dân bán tàu thuyền, bán mình cho nước ngoài, chuyển nhà sang hẳn đảo của họ sinh sống thì chết.

Các tin bí mật trong nước bán hết cho nước ngoài, bán mình cho nước ngoài, nước ngoài xúi bẩy gì cũng làm tuốt, nguy quá.

Cái cấm và bán là không nên, dù không nói ra nhưng mấy trăm triệu tai mắt làm sao giấu họ được. Tốt nhất là chuyển trọng tâm, chuyển khẩu hiệu.

Tất nhiên có nhiều khẩu hiệu phù hợp, cứ công khai hỏi mọi người sử dụng khẩu hiệu gì chắc chắn sẽ tìm được một khẩu hiệu hay nhất, toàn tâm toàn lực của xã hội sẽ dồn vào đó mà tạo nên sức mạnh, không kém gì Nhật Bản.

Một khẩu hiệu này chẳng hạn: toàn dân sung sướng, có nhiều tiền, luôn no đủ. Nếu thực hiện không được thì động viên lại: không sướng được thì tự sướng đi, làm tiền mất giá là có nhiều tiền liền (cái này làm bí mật), đòi ăn ngon mới khó chứ no đủ (biết thế nào là đủ) thì không khó gì.

Đúng khẩu hiệu chỉ là khẩu hiệu.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét