22 thg 11, 2010

Nhân chủ

Có một dạo người ta nói nhiều đến làm chủ cuộc đời, làm chủ vận mệnh của mình. Thật khó, lên xe khách, vận mệnh của mình phụ thuộc nhiều vào người điều khiển xe. Khi ra đời không được chọn gia cảnh. Không biết trường học nào mà chọn, không chọn được thầy cô, không chọn được chương trình học. Ý kiến của mình lên cha mẹ, thầy cô chắc ít có ý nghĩa và cũng không được tập cho cái cách ý kiến, thói quen ý kiến. Nghề nghiệp cũng chỉ là ngẫu nhiên có khi còn phải làm nghề theo ý kiến ai đó. Khi đi làm , phải thực hiện theo quy trình làm việc, theo ý kiến người điều hành, các ý kiến với người điều hành phần lớn không có tác dụng và cũng không có thói quen ý kiến. Vô tình được ở vị trí điều hành cũng không muốn ai có ý kiến khác mình. Có gia đình riêng hai người cũng thường dẫn ý kiến người này người kia vào quyết định của mình. Khả năng chủ động gần như bị mất đi, dù có chủ động thì vài ba lần vấp phải lực cản sẽ nản ngay. Tại mình hay tại ai.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét