21 thg 11, 2010
Mất bảo hiểm cuối cùng
Lao động có trình độ có khả năng họ tự biết di chuyển lao động sao cho có hiệu quả nhất. Nông dân bình thường chỉ biết bám vào đất để sống và làm thuê lúc nông nhàn. Công nhân có thể có bảo hiểm thất nghiệp. Nông dân chỉ trông chờ vào ruộng đất rừng núi sông ngòi đầm vịnh biển. Ruộng đất rừng núi sông ngòi đầm vịnh biển đang có xu hướng thu hẹp dần và bị hủy hoại. Nguồn bảo hiểm cuối cùng này là ruộng đất rừng núi sông ngòi đầm vịnh biển tương lai sẽ không bảo đảm được cho người nông dân nghèo, họ buộc phải trôi dạt vào thành phố. Thành phố tiếp tục lại tiêu tốn ngân sách giải quyết vấn đề xã hội. Nước láng giềng đông dân cũng trong tình trạng như vậy và còn gay gắt hơn, dân họ có sức chịu đựng mãnh liệt hơn, có ý chí vươn lên hơn, khi có mảnh đất thuận lợi và chắc là không khắc nghiệt bằng quê hương họ thì họ sẽ cắm chặt vào đất. Nguy cơ mất đất sống của nông dân nghèo Việt thật là lớn, đang lơ lửng treo trên đầu không biết rơi lúc nào.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét