26 thg 2, 2011
Tập nói
Tự nhiên sinh ra và tự nhiên sẽ biết nói, không cần phải tập, không cần phải dạy. Ấy vậy mà tự nhiên dân ta bị câm từ bao giờ nhỉ. Có thể là do chiến tranh, chiến tranh là bất thường thành ra chỉ được hành động, nói gì thì chỉ có một số ít người đại diện là được rồi. Từ đó thành thói quen, khi đi học nếu nói thì thành ra mất trật tự, ở nhà mà nói thì người lớn nói là hỗn, đến cơ quan mà nói thì vi phạm kỷ luật phát ngôn, ra ngoài đường mà nói thì bọn trộm cướp nó đe dọa rạch mặt. Thế là để yên thân thì tất nhiên là không nên nói, không nói, không biết nói, sợ nói, ai cũng sợ nói sẽ loạn. Thực hư thế nào nhỉ, có phải dân ta bị câm bây giờ đang tập nói trở lại không. Tập nói thì người ta đã tập nhiều rồi, nói để ai cũng khen, nói để được lợi, nói cho mát lòng nhau, nói ra bạc. Phức tạp quá, nói là gì nhỉ ? Nói mà như bài tiết thì cũng kinh lắm, nói như trong mơ thì cũng thấy thế nào ấy, nói sự thật thì không ai nghe (nhàm ), lựa lời mà nói thì thấy khổ quá có khi câm còn hơn. Tất tần tật, chắc không có cách gì khác, người ta sẽ quay về tự nhiên thôi, có mồm thì phải nói, nói tầm bậy tầm bạ thì có khi bị vỡ mồm, nhưng người ta càng ngày càng biết nói, người ta nói cái cần nói, cái phải nói, ai ai cũng hết bị câm thì các nhà đang nắm quyền hãy suy xét cho kỹ. Hết thời bị câm rồi, hết thời bịt miệng rồi, cứ lắng nghe đi rồi sẽ tìm ra cách làm hay. Nếu không thì cứ bịt miệng đi, cứ cấm đi, cứ phạt đi, khi người ta không còn sinh hoạt bình thường như một con người thì người ta hành xử không như một con người nữa. Đừng để một xã hội phải tập nói mới nói được.
Bầu ai
Hà Nội có chưa đến 9 phần trăm ứng cử viên để bầu là người ngoài đảng, cứ phân biệt đảng hay không đảng đối với đại biểu của dân sẽ gây chia rẽ ý thức trong xã hội. Tại sao không chọn những thành phần ưu tú trong xã hội để làm đại biểu cho dân. Thành phần ưu tú này nằm ở rất nhiều khu vực, đáng chú ý có hai khu vực, là những người đóng góp lớn các giá trị tinh thần cho xã hội, khu vực tạo ra nhiều của cải cho xã hội. Xã hội tồn tại phát triển nhờ vào hai giá trị chính là giá trị tinh thần và giá trị của cải, không bầu những người ưu tú ở lĩnh vực này thì bầu ai. Tại sao lực lượng chính trị cứ muốn bám nắm chi phối xã hội, có phải họ lo cho tương lai đất nước thật không, có phải họ thật sự vì dân vì nước không ; có nhưng chắc số đó không nhiều, đa số sẽ là những người bám vào bộ máy để kiếm sống, để làm giàu. Cứ để cho xã hội lựa chọn một cách tự nhiên, những người ưu tú người ta được bầu vào làm việc dân việc nước, người ta có danh, người ta có của, chả dại gì mà người ta lại có những hành động quá khích mà phải lo. Lo nhất là mấy người không có tài danh, không có của một cách chính đáng mà lại đang có quyền, các thứ quyền của anh này bị sa sút, bị ảnh hưởng anh ta sẵn sàng có những hành vi phi nhân tính. Người ta chỉ lấy cớ là không có lãnh đạo, không có tập trung thì sẽ gây mất ổn định xã hội, ai gây mất ổn định xã hội, chính những người không tài, không danh mà lại có quyền có tiền sẽ gây mất ổn định xã hội. Xã hội cứ bầu những người có danh thật, tài thật, có tiền thật (tiền chính đáng ) xã hội sẽ tự tốt lên thôi. Cứ nghe và làm theo mấy người không có tài, không có lòng tốt mà có tiền, có quyền thì có ngày cám cũng không có mà ăn.