21 thg 2, 2011
Cây gậy và cái mồm
Những nhà cầm quyền rêu rao sự tốt đẹp của mình, nếu không có vụ wikileaks thì mọi người vẫn nghĩ là nước dân chủ vô cùng. Cầm quyền gắn với cây gậy, các loại học thuyết cầm quyền chỉ là công cụ làm phân tán sự chú ý không dồn tập trung vào cây gậy. Cây gậy không phải là cái mồm, mọi phát ngôn của cây gậy là việc của cây gậy chứ không phải là cuộc sống. Tất nhiên Mỹ biết nghe cuộc sống qua cái mồm để dùng cái gậy cho phù hợp, Mỹ cố giấu cái gậy của mình đi nhưng làm sao giấu được. Khôn khéo như Mỹ mà vẫn để lòi cái đuôi ra thì thử hỏi ai mà giấu được. Cuộc sống có cái mồm, cái mồm không được hoạt động tự nhiên, đến ngày nó nhất hô bá ứng chưa hẳn nó vì cái mồm của nó mà là vì cái gậy thì thật nguy hiểm. Nhiều khi lẫn lộn, tại sao nghe cái gậy nói thấy chán, chỉ khi không là cái gậy tự dưng thấy nói hay. Cái gậy không phải là cuộc sống, lời nói của cuộc sống mới đáng nghe, lời của cây gậy là lời người ta phải canh chừng thì làm sao mà hay được. Sắp tới người ta lại tiếp tục lẫn lộn cuộc tuyển chọn cái mồm thành cuộc tuyển chọn cây gậy, cuộc sống không thể thiếu cây gậy, nhưng cây gậy không phải là cuộc sống. Cuộc sống chỉ còn cây gậy, người ta không thể biết là có cuộc sống, người ta chỉ nghĩ là cuộc sống là cây gậy, đến lúc người ta sẽ tìm cách đoạt lấy cây gậy. Một chu trình mới lại hình thành mà chẳng có gì mới. Chỉ khi cây gậy hành xử khi đã nghe cuộc sống, cây gậy bất chấp cuộc sống, cuộc sống đến lúc cũng bất chấp cây gậy. Nay là lúc nhiều phương tiện hỗ trợ để cái mồm hoạt động rộng rãi, nó có cách làm cho người ta nghe một cách thuận lợi, kể cả không muốn nghe cũng dễ dàng, để cho người nghe lựa chọn cách nghe. Bây giờ người ta hay được nghe những cây gậy nói, đúng là sự tra tấn kinh khủng, cây gậy là cây gậy, hãy trả lại chức năng nói cho cuộc sống. Cái mồm không thể mạnh hơn cây gậy, cây gậy khi yếu thì sợ đủ thứ, nó sợ cái mồm, không đâu cây gậy tự sợ mình đấy thôi, cứ lắng nghe cái mồm, cuộc sống đấy, nếu biết điều chỉnh thì không phải làm gì mà sợ cái mồm. Những cây gậy vững bền là những cây gậy biết để cái mồm cùng tồn tại hòa bình với mình. Cũng có khi cả dân tộc là một cây gậy để bảo vệ mình, cả dân tộc là một cái mồm để nói lên quyền tồn tại của một dân tộc mình, nhưng cái đó là nhất thời, không là mãi mãi. Chỉ có cuộc sống là mãi mãi và cũng mãi mãi cần cây gậy của mình, chứ không phải là cây gậy của cây gậy. Nhưng cây gậy có thể mất đi chứ cái mồm không bao giờ mất đi và không thể mất đi. Các xã hội khi quá ngặt nghèo, cái mồm đã phải mã hóa cuộc sống mà người ta có thể gọi đó là sấm, là thơ, là văn học ám chỉ , vì cây gậy bất thường nó có thể phang cả cuộc sống chứ nó không thể phang cái mã hóa của cuộc sống. Cây gậy không phải là vô tri, hình như cây gậy luôn là chân lý cuộc sống, nên xưa nay cây gậy luôn tìm được học thuyết cao kỳ giúp sức ; có khi cây gậy có sức mạnh cuốn hút nó làm những cái mồm uốn theo cây gậy mà cứ tưởng là cuộc sống đang tươi đẹp. Câu chuyện về cây gậy và cái mồm chắc không thể dứt. Mỗi thứ đều có sức mạnh riêng, chúng luôn lợi dụng nhau, luôn sợ nhau, luôn triệt hạ nhau, nhưng luôn tồn tại cùng nhau dù muốn hoặc không muốn cùng nhau.