8 thg 1, 2011

Nghề

Có thể nói là ba vạn sáu ngàn nghề, nghề cũ nghề mới, nghề sắp mất đi, nghề sắp hình thành. . . cái nghề làm quan có hồi người ta dự tính nó mất đi vì nhà nước tiêu tan, thật giàu trí tưởng tượng, nghề làm quan đang rất hấp dẫn không mất được đâu. Ta tiếng là nước chậm tiến mà rất nhanh chóng du nhập được nghề mới hợp thời, có triển vọng là nghề viễn thông, tin học, nó tạo việc làm sang trọng cho nhiều vạn con em dân chúng. Chính phủ đã có định hướng hỗ trợ nghề tự động hóa, đây là nghề mới, triển vọng nhiều năm đến nó sẽ tạo hàng triệu việc làm. Nếu có hỗ trợ riêng ngành tự động hóa sẽ tập trung nguồn lực hơn.
Lại nói về nghề cũ, nghề làm quan, tại sao họ không đơn giản việc này đi, cứ để dân chúng tự do phát biểu đề xuất, bình chọn, sau đó quan phán quyết theo số đông vừa được lòng người, vừa nhẹ nhàng không mất sức. Cái việc vượt thời đại tuy có nhưng không nhiều, phần lớn đa số ủng hộ thì sẽ đúng, cứ quyết theo số đông sẽ thuận, công nghệ hỗ trợ lấy ý kiến dân chúng nay quá thuận lợi mà lại không hao tổn gì. Dân chúng tự có ý kiến, tự tổng hợp, tự bình chọn, tự tìm nguồn lực, tự phân công cắt cử người làm, tự theo dõi, tự tổng kết, tự rút ra bài học. . . chính quyền chỉ việc duyệt hay không thôi, và hỗ trợ cho việc được diễn ra thuận lợi.
Cơ trời là vô cùng vô tận có ai dự kiến được không, ông chủ facebook 26 tuổi, tạo nghề mới lúc 20 tuổi, bây giờ là tỷ phú là nhân vật thế giới năm 2010. Nếu không để dân chúng tự do làm sao có chuyện kỳ lạ vậy. Quan quyền hao tổn tâm sức, dân chúng ngộp ngoạp xã hội bức bối, đường quang không ai đi cứ muốn quàng vào bụi rậm. Thật khó thật khó, cái facebook văn minh là thế mà chặn lại, không thể hiểu nổi. Nghề cũ có ý nghĩa thì giữ lại, tìm cách mở nghề mới, mà cũng không cần phải tìm cách, mỗi quan lập một blog, cứ đưa ra một chủ đề sẽ có cách tối ưu để làm, việc khó việc dễ làm được hết không có gì là khó.

Ai công nhận

Một món hàng ra đời xã hội chào đón hoặc thờ ơ, người ta sung sướng rút hầu bao để có món hàng vậy là món hàng được thừa nhận. Các con chữ tập hợp trong tờ báo, người ta thích những con chữ, thích cách tập hợp chữ của tờ báo người ta móc tiền mua, tờ báo được xã hội thừa nhận. Chữ nay có cách thể hiện mới, chữ cứ đưa lên vào một tụ điểm ai xem cũng được không phải móc tiền, nếu hay người xem tấp lập thành như đô thị, thế là các biển quảng cáo xanh đỏ tím vàng hiện ra, đô thị mới lập này có nguồn thu để quản lý đô thị nhộn nhịp này. Không đồng ý với cách điều hành một đô thị thật anh vẫn phải móc tiền ra đóng thuế, việc lựa chọn nơi có mức thuế hợp lý, cách sử dụng tiền công cộng hiệu quả rất khó khăn, không thể muốn là đi được. Nếu anh có ý định thay đổi cách điều hành, tức là anh chấp nhận rủi ro, anh có thể thành tội phạm, anh có thể thành người xấu, vì bộ máy bảo vệ cái cách thu thuế này rất lớn. Thu thuế là việc lớn, là quy luật, đến xã hội đen nó cũng tìm cách thu thuế trong xã hội hội đen và có khi còn thu lấn sang xã hội thông thường. Số ít trong xã hội thông thường cũng dựa vào lợi thế để thu trong xã hội đen, xã hội ma. Xã hội ma không văn bản không quy định ai ngầm hiểu được, ai ngầm thực hiện được sẽ ngầm có thu nhập lớn. Sự công nhận không minh bạch rõ ràng đó là cái cách của xã hội đen xã hội ma.